Bùi Hoài Duật nói xong, liền ấn đầu Nghê Vụ vào ngực mình.
Anh thật sự sợ nhìn thấy một chút do dự hay lưỡng lự nào trên gương mặt cô.
Thế nhưng sự im lặng của cô, hơi thở ấm áp đều đều rơi trên ngực anh, lại khiến anh thấy đau như dao cắt. Anh không kìm được mà nghĩ, nếu không có cuộc hôn nhân này, nếu không có anh, liệu cô có sống tự do vui vẻ, tùy hứng tự tại hơn không?
Anh thực sự ti tiện và ích kỷ.
Dùng cách hành hạ bản thân để ép cô mềm lòng, thừa cơ chen vào.
Đột nhiên, anh cảm nhận được có một bàn tay mềm mại vỗ nhẹ lên lưng mình.
Bùi Hoài Duật toàn thân căng cứng, đầu ngón tay cô như có ma lực, giây tiếp theo anh đột nhiên thả lỏng toàn thân, dây cung căng chặt được nới lỏng, tay Nghê Vụ, dọc theo cột sống của anh uốn lượn từ dưới lên trên, má cô mang theo sự mát lạnh, áp vào lồng ngực Bùi Hoài Duật.
“Nếu chúng ta ly hôn, em có thể được chia nhiều tiền không?”
“Ừ.” Yết hầu trượt mạnh một cái, đè nén sự cay đắng không cam lòng.
“Gả cho anh, em cũng đã suy nghĩ cả một đêm, em cũng từng trằn trọc không ngủ. Em cũng nghiêm túc suy nghĩ, suy nghĩ về quãng đời còn lại của chúng ta, tương lai của chúng ta, em cũng muốn bước một bước về phía anh, không còn chỉ nhìn bóng dáng mơ hồ của anh từ xa nữa.”
Ngực Bùi Hoài Duật chấn động.
Từng lời cô nói, từng chữ rơi vào tai anh, từng câu khuấy động cơn sóng trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-ruc-ro-tran-nhuoc-chu/4702491/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.