Nghê Vụ lắng nghe tiếng sấm ngoài trời.
Ngón tay cô siết chặt tấm rèm cửa: “Anh ta không khỏe, có thể gọi 120.”
“Cô Nghê, năm tháng trước tổng giám đốc Bùi đã trải qua một cuộc phẫu thuật mở lồng ngực. Lúc ở Sodam Yat, viên đạn đã xuyên qua thùy phổi của anh ấy, đã phẫu thuật cắt bỏ một phần mô bị tổn thương. Nếu sốt cao rất dễ dẫn đến viêm phổi cấp, gây ngạt thở. Cơ thể anh ấy vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, lần này đến thành phố Tân cũng là vội vàng, bác sĩ dặn tốt nhất nên tĩnh dưỡng nửa năm.”
Lúc Tống Sâm nói, bên ngoài sấm chớp liên hồi, dội vào tai Nghê Vụ.
Tiếng sấm kéo dài không dứt, vang dội đến chấn động cả bầu trời.Cách lớp rèm cửa vẫn cảm nhận được ánh chớp chói loà như ban ngày. Và giọng của Tống Sâm, ngừng lại.
11 giờ 40 phút tối.
Cô đã nhập đúng mật mã sau lần thử thứ ba, mở được cánh cửa.
Nghê Vụ tuy không thích tổ chức sinh nhật, nhưng cô vẫn nhớ rõ ngày sinh của mình. Trước đây, người này chưa bao giờ nhớ.
Cô cũng chẳng quá ngạc nhiên khi Bùi Hoài Duật lấy ngày sinh nhật cô làm mật khẩu. Cũng hoàn toàn không vì chuỗi mật mã này mà dấy lên chút cảm xúc nào trong lòng.
Nghê Vụ đẩy cửa vào, trước mắt là một khoảng tối đen. Chỉ có tiếng chó sủa, Nemo cảnh giác chạy đến, ngửi được hơi thở của cô thì lập tức ngoan ngoãn lại. Nó còn dùng ngậm ống quần của Nghê Vụ, dẫn cô đi vào trong.
Nghê Vụ đi đến phòng khách, nhìn thấy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-ruc-ro-tran-nhuoc-chu/4702478/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.