Cô biết, Nghê Vụ hẳn là không muốn gặp Bùi Hoài Duật.
Tống Sâm tiếp đón, vậy thì người đang đợi cô trong phòng họp chắc chắn là Bùi Hoài Duật.
Đã bước đến cửa phòng họp, Nghê Vụ với tư cách là nhà thiết kế chính, tất nhiên không thể né tránh.
Khi đến gần cửa phòng họp, cô nghe thấy bên trong vọng ra vài tiếng ho, bị kìm nén, khàn khàn.
Đẩy cửa ra, Nghê Vụ và Mẫn Kiều bước vào, ngoài Bùi Hoài Duật, còn có quản lý Cao phụ trách tiếp nhận công việc, là người phụ trách bên Duyệt Đình.
Cao Minh cũng không ngờ, một cuộc hợp tác nhỏ thế này mà ông chủ lớn lại đích thân đến.
Hai người ngồi xuống, đơn giản trao đổi vài câu, Nghê Vụ đứng dậy, bắt đầu trình bày về thiết kế và ý tưởng sáng tạo. Mỗi một mẫu cô đều giải thích rất tỉ mỉ, giọng nói của cô trong trẻo và dịu dàng.
Chỉ là thỉnh thoảng lại có vài tiếng ho nhẹ truyền đến từ vị trí ghế chủ trì.
Nghê Vụ liếc nhìn về phía đó một cái, rồi thu lại ánh mắt.
Khi về chỗ, cô ngồi cạnh Mẫn Kiều.
Quản lý Cao nháy mắt với Nghê Vụ, bảo Nghê Vụ đưa bản phác thảo. Cô vẫn luôn giữ thói quen giữ lại tất cả thiết kế của mình từ khi đi làm đến giờ trong sổ tay.
Một xấp dày cộm.
Cô lấy quyển sổ từ trong túi ra, đi đến bên Bùi Hoài Duật, đưa cho anh. Anh nhận lấy, lật từng trang một. Nghê Vụ mím môi, không nhịn được nhắc: “Đây là những bản vẽ cũ rồi.”
“Ừ.”
Ngón tay lướt qua từng tờ, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-ruc-ro-tran-nhuoc-chu/4702477/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.