Bùi Hoài Duật lái xe vào khu chung cư cũ này lúc nửa đêm.
Bác già giữ cổng bị sún răng đang nghe sách nói, tiếng ngáy rất lớn, mọi xe cộ đều được tự do ra vào.
Anh lái xe đến dưới tòa nhà của nhà Nghê Vụ.
Tắt máy.
Hạ cửa kính, nhìn thấy đèn ở tầng sáu vẫn sáng.
Đã nửa đêm rồi mà vẫn sáng đèn.
Bùi Hoài Duật trong lòng bực bội, vừa nghĩ đến nụ cười tươi tắn như hoa trên mặt cô, anh xoa xoa giữa hai đầu chân mày. Xe cứ thế đậu lại ở đây, đêm khuya trong khu chung cư rất yên tĩnh, giờ này không có một bóng người bên ngoài, cả tòa nhà tối đen, chỉ có đèn tầng sáu sáng rực.
Ánh sáng chói lòa, khiến mắt anh thấy đau.
Bùi Hoài Duật không thể diễn tả cảm giác trong lòng mình, cứ nghĩ đến cô và chồng chung chăn gối, cùng nhau tận hưởng đêm dài.
Hai người lâu ngày không gặp, ân ái kiểu củi khô lửa bốc.
Anh thấy khó chịu, thái dương cứ đập thình thịch như bị kim châm.
Chờ thêm nửa tiếng, Bùi Hoài Duật nhìn ánh đèn vẫn sáng trưng từ hướng phòng ngủ tầng trên.
Chồng cô ta cả năm trời mới về có một lần thôi mà?
Có cần phải làm lâu đến thế không?
Chưa xong à?
Anh nghiến chặt răng.
Lấy điện thoại ra, gọi cho Nghê Vụ.
Nghê Vụ dựa vào đầu giường, máy tính xách tay đặt trên đầu gối.
Cô vừa tắm xong định nghỉ ngơi, nhưng Mẫn Kiều gửi cho cô một email tiếng Pháp, nhờ cô giúp kiểm tra và dịch lại, có chút gấp, ngày mai cô ấy có hẹn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-ruc-ro-tran-nhuoc-chu/4702416/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.