Bar Trú Dạ.
Trong phòng bao tầng ba, Bùi Hoài Duật nằm dài trên ghế trường kỷ, những người bạn khác đang đánh bài, ca hát, còn anh thì nhắm mắt, nửa tỉnh nửa mê.
Bên cạnh có một cô gái phục vụ trẻ tuổi đưa tới một ly rượu, giọng nũng nịu: “Anh Bùi!”
Bùi Hoài Duật dường như đã ngủ, không hề để ý, Hạ Tự ở bên cạnh bước tới, nhận lấy ly rượu rồi xua tay. Cô gái có vẻ không cam lòng, liếc nhìn Bùi Hoài Duật một cái, nán lại một lúc mới rời đi.
Hạ Tự thấy Bùi Hoài Duật từ lúc đến đây cho đến giờ luôn mang khuôn mặt như xác chết, anh và Bùi Hoài Duật quen nhau từ nhỏ nên biết rõ lúc này đối phương đang phiền lòng.
Anh đưa ly rượu qua: “Uống một ly không?”
Bùi Hoài Duật lấy điện thoại ra, liếc nhìn thời gian.
Vẻ mặt anh rất hờ hững, mí mắt cũng chẳng buồn nhấc, yên lặng từ chối.
Phòng bao này có khoảng chục người, đều là người quen, gần như lớn lên cùng nhau, đặc biệt là có thêm Đới Minh Thịnh, chuyên gia tổ chức tiệc tùng, anh ta chơi hăng nhất, cứ ba năm ngày là phải tụ tập một lần.
Trên bàn, ván cuối cùng anh ta xui xẻo, ném bài xuống, một công tử nhà giàu bên cạnh hỏi: “Anh Bùi có tâm sự gì à, từ lúc vào đến giờ chưa thấy sắc mặt tốt lên.”
Một công tử khác thì thầm: “Trông cứ như thất tình ấy.”
Không khí trong phòng nhất thời thấp hẳn xuống.
Khiến cho những người đánh bài không dám chơi hết mình, người hát cũng không dám hát to.
Đới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-ruc-ro-tran-nhuoc-chu/4702415/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.