12 giờ trưa, ca phẫu thuật vẫn đang tiếp diễn.
Điện thoại của Trần Như Lam đổ chuông, bà bảo Nghê Vụ nghe. Nghê Vụ nhìn qua, là điện thoại của Trần Thiệu An.
Sau đó cô bắt máy.
Giọng Trần Thiệu An truyền đến.
“Ca phẫu thuật của Tuế Tuế tiến triển thế nào rồi?”
“Chưa kết thúc.”
Nghê Vụ nói: “Tình hình của anh bên đó ra sao, tôi nghe dì Trần nói, 15 anh về?”
Trần Như Lam lẩm bẩm một câu: “Là 17 về, ăn bữa cơm tất niên, ở được mấy ngày lại đi, mỗi lần chỉ về có mấy ngày như vậy, thà đừng về còn hơn.”
Nói xong, bà bực bội chấm vào màn hình điện thoại trước, vì không nhìn thấy nên nhấn loạn xạ mấy lần, rồi cúp máy.
Giọng Trần Thiệu An hơi có lỗi.
“Mẹ, bên con công việc có thay đổi, về nhà con sẽ nói rõ với mẹ.”
Giờ bên Mỹ chắc khoảng tám giờ. Nghê Vụ sợ làm lỡ việc, Trần Thiệu An nói dự án đang đến giai đoạn cuối, hiếm khi rảnh, dặn cô nếu ca mổ kết thúc thì báo cho anh một tiếng.
Lúc sắp kết thúc cuộc gọi.
Trần Như Lam nói: “Tết này con về một mình thì đừng về nữa, nếu muốn về thì dẫn bạn gái về.”
Thật ra Nghê Vụ biết, Trần Như Lam rất mong Trần Thiệu An về nhà. Mỗi năm chỉ về có một lần, năm kia về một lần vào Tết Trung Thu, ở được ba ngày thì đi. Trần Như Lam chỉ có một đứa con trai như vậy. Hè năm ngoái, Nghê Vụ đưa con gái về huyện Thanh Vân ở với bà ngoại.
Trần Như Lam một mình ở nhà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-ruc-ro-tran-nhuoc-chu/4702406/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.