May mắn thoát được đại nạn, mọi người trong Thuận Phong tiêu cục vô cùng cảm kích. Tổng tiêu đầu muốn đưa ngân lượng để cảm tạ hai người nhưng Diệp Sương Hà chẳng thèm trả lời, còn Liễu Lạc rất thẳng thắn xua tay cự tuyệt. Thấy vậy, các tiêu sư bèn cáo từ đi trước.
Làm được một chuyện tốt, tâm tình Liễu Lạc rất tốt, kéo tên cầm đầu bọn cướp nói: "Tôi đưa hắn đi, giao cho sư huynh tôi."
Diệp Sương Hà hiếm khi chủ động hỏi: "Sư huynh cô là ai?"
Liễu Lạc có chút tự hào: "Sư huynh của tôi là Giang Mặc Vũ."
Thảo nào cô gái này võ công không kém, Diệp Sương Hà nghĩ.
Giang Mặc Vũ, cái tên này cũng giống như Nguyệt Hoa Sinh, không ai không biết không ai không hiểu. Mặc Vũ Sơn trang của hắn và Huyết Nguyệt Giáo trên giang hồ đều nổi danh như nhau. Mặc Vũ Sơn trang không lớn, cũng không thường gây xích mích với Huyết Nguyệt Giáo. Chủ yếu là sơn trang này có liên quan tới triều đình, không thể coi là bang phái giang hồ. Đây cũng là nguyên nhân khiến mọi người e sợ Huyết Nguyệt Giáo nhưng không sợ Mặc Vũ Sơn trang.
Liễu Lạc đẩy hắn: "Huynh muốn đi theo à?"
Diệp Sương Hà đáp: "Ta phải mang hắn đi."
Liễu Lạc không đồng ý: "Hắn giết người cướp hàng là phạm pháp, tôi phải giao hắn cho nha môn thẩm vấn."
"Nha môn?" Diệp Sương Hà cười nhạt, "Cái chốn nay vừa vào mai đã ra."
Liễu Lạc sửng sốt một chút, nói: "Không phải tất cả nha môn đều như vậy.." Lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-ha/2648480/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.