Xét thấy đại thần có lá gan “Mắt đi mày lại” với Hoàng thượng chỉ có một mình Lục Phương Châu Lục đại nhân y, Hộ bộ Chung thị lang không dấu vết lấy danh nghĩa chiêu đãi đồng liêu mời y đến Linh Viên nổi danh nhất kinh thành, mà sau khi tới phòng riêng rồi mới biết chỉ có một mình y là khách duy nhất.
“Chung đại nhân! Thịnh tình hôm nay Lục mỗ xin nhận!” Nữ đào kép xinh đẹp ở một bên hầu hạ rót rượu gắp đồ ăn.
Phượng Châu ngả ngớn nâng chiếc cằm mảnh mai của đào kép lên, dùng đầu lưỡi đặt lên môi ả một chút. “Thơm quá! Mỹ nhân, nói cho ta biết, có phải trong phấn có thêm hoa thược dược không?”
“Đại nhân thật tinh ý!” Ả cũng không biết đâu! Ả chỉ có thể thuận theo để chàng thanh niên tuấn tú này ăn đậu hủ của mình, rất hạnh phúc.
“Hư thật!” Phượng Châu chớp chớp mắt, đôi mắt phượng xinh đẹp chuyển động, nhìn tất cả nam và nữ đang ngồi ở đây.
“Ngài mới hư đấy!” Đào kép đỏ mặt, không chịu vỗ nhẹ vai y. Thanh niên đẹp như tranh vẽ này, bất kể là lời nói khiêu khích hay ngón tay rục rịch trên eo đều khiến trái tim người ta ngứa ngáy.
“Cục cưng à, ta và Chung huynh có việc cần nói, sau này lại đến tìm nàng.”
“Thật sao? Ngài chắc chắn sẽ không quên ta chứ?”
“Đương nhiên là không!” Sao có thể quên người đáng yêu ngốc nghếch như vậy được? Haha, y sẽ nhớ… trong một hoặc hai giờ. Vỗ nhẹ mông để đuổi ả đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suon-nui-lac-phuong/2501542/chuong-3.html