Chuyện Hộ Bộ thượng thư đại nhân thích giữ sổ con đem lại bất lợi cho mình là chuyện ai ai cũng biết. Nhưng người ta là Cố mệnh đại thần được tiên hoàng sủng ái, trong tay nắm giữ quyền lực rất lớn. Bất cứ ai muốn buộc tội đều sẽ bị liên đới trước.
Thế nhưng, giữ quân tình trên tiền tuyến lại chỉ để bảo vệ ca ca bất tài của sủng cơ thì có phần hơi quá trớn.
Kể từ sau sự cố tam sinh trà, Phượng Châu nghiễm nhiên trở thành tâm phúc của Tiền Mân. Lão Tiền không phải là người quá cổ hủ, dù là người cụp đuôi làm người nhiều năm nhưng ông lại cực kì ghét bọn quyền quý hào hoa xa xỉ cực kỳ lãng phí, dần dần mài mòn đi tất cả tài hoa và chí khí mà ông từng có. Ông của bây giờ, chỉ là một tên ngu tham sống sợ chết bám lấy các quan đại thần có quyền có thế,
“Phượng Châu!” Cấp dưới thông minh xinh đẹp này không thích người khác gọi tên tự của y, cũng đúng, dù sao tên y cũng dễ nghe hơn nhiều: “Ngươi nói xem, ta nên làm thế nào bây giờ? Mai thượng thư bảo ta giữ lại, nhưng mà đây là quân tình khẩn cấp!” Người đưa tin gần như kiệt sức đứng ở ngoài cửa. Mà phía trên chỉ vuốt râu “Giữ lại”! Nhưng nếu xảy ra chuyện thì sẽ đẩy lên đầu ông ta, sau đó là “Vút” một tiếng, đầu rơi xuống đất.
“Không phải chỉ là giữ lại một phần quân tình thôi sao!”
“Là bởi vì đã hơn hai tháng rồi vẫn chưa giao lương thảo!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suon-nui-lac-phuong/2501544/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.