🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau




Khó khăn lắm mới qua được mùa đông, nói cách khác tấu chương xót thương cho dân chúng nghèo đói sẽ ít hơn rất nhiều, quốc khố cũng sẽ thoải mái hơn một chút… Không! Mưa một trận sẽ lại lũ lụt! Thật khiến người ta đau đầu, nhưng hết lần này đến lần khác, một đám vương tôn cứ cố hết sức đòi chỗ tốt từ hắn, bọn chúng tưởng Hoàng đế là thần tiên có thể biến ra vàng bạc, tơ lụa, bảo vật bất cứ lúc nào hay sao!



Ứng Tị hơi bực bội nghe tấu, ngoại trừ một vài sổ con về thủy lợi và báo cáo của thám tử nơi biên quan thì mọi thứ khác đều là nhảm nhí, còn có một vài người muốn đi đại tế tự! Phất tay, hạ thần vẫn không biết Hoàng đế không hài lòng với lời nói của mình ở chỗ nào, bèn lẩm bẩm lùi lại, nhưng vẫn không thể đoán ra được.



Khẽ nheo mắt nhìn chỗ ngồi gần cửa chính nhất, tên đó đi đâu rồi? Thỏa sức xem ca múa cùng mỹ nhân sao? Lúc muốn y tận sức thì y lại không xuất hiện, lúc hắn thiếu kiên nhẫn thì y lại chạy tới đùa giỡn.



Sao Lục Phượng Châu lại thăng chức được hay nhỉ? Ứng Tị đang chăm chỉ đọc lại sớ lý lịch quan viên, bản lý lịch này đủ dài để giết thời gian và tìm ra lỗi để bới móc.



Lần đầu là do hai vị cấp trên luôn tiến cử, tình huống như vậy rất hiếm có, cho nên chính xác; Lần thứ hai hình như là do chính hắn muốn tô thêm màu sắc đẹp đẽ trong hàng ngũ một

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suon-nui-lac-phuong/2501539/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Sườn Núi Lạc Phượng
Chương 4: Về đi thôi, không mưa gió cũng không hanh
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.