Ánh sáng lấp lánh từ chiếc nhẫn DR phản chiếu qua đôi mắt đang ngập nước của Băng Băng. Anh nói: Gả cho anh nhé!
Đã có biết bao đêm cô nằm rơi nước mắt, thầm trách anh thất hứa. Cô cứ ngỡ lời hứa năm đó sẽ chẳng cách nào thực hiện nhưng không. Có lẽ ông trời đã rủ lòng thương xót cô, để cho người đó lần nữa quay trở lại. Cô lên tiếng trong sự nghẹn ngào:
“Em đồng ý.”
Trần Hoàng Nam vui mừng suýt nhảy cẫng lên. Cậu nhanh chóng đeo chiếc nhẫn lên ngón áp út của cô, không nhịn được nâng tay cô lên hôn nhẹ vào đó. Niềm hạnh phúc thật sự quá to lớn đối với cả hai người.
Đám Mạc Hân Vi cũng bị làm cảm động cho phát khóc luôn rồi. Chỉ có Hàn Minh Hạo là âm trầm, không thể hiện cảm xúc gì cho đến khi quay người đi được một đoạn xa, anh khẽ cười nhưng nước mắt vẫn tuôn rơi.
“Chúc em một đời bình an, thanh xuân của tôi.”1
Đêm nay, Trần Hoàng Nam dẫn Băng Băng đến biệt thự riêng của mình, nằm cách xa trung tâm thành phố. Khác với biệt viện Trần gia, căn biệt thự này được xây dựng theo phong cách hoàn toàn hiện đại, tông màu chủ đạo là màu trắng. Nói chính xác hơn thì đây chính là kiểu cách mà cô thích.
Sau khi bước vào đã khiến cô ngỡ ngàng. Trong phòng khách treo rất nhiều tranh của cô, từ những buổi đấu giá, những buổi từ thiện…
“Số tranh này đều là anh mua sao?”
“Đương nhiên.”
“Nhưng mà…”
“Anh biết em định nói gì. Mỗi bức anh đều mượn tên của nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suoi-am-trai-tim-em/930820/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.