Một câu tôi không cần anh nữa khiến trái tim Trần Hoàng Nam rỉ máu, đau đớn kịch liệt. Cô chỉ là đang giận dỗi thôi phải không?
“Băng, em nghe anh giải thích đã.”
“Tôi không muốn nghe gì hết, anh đi đi.”
Dù Băng Băng cố gắng thế nào cũng không thoát khỏi vòng tay cậu, chỉ có thể dùng bàn tay nhỏ bé của mình đấm lên ngực cậu. Cô đấm, đánh loạn xa trên người cậu nhưng cậu một chút cũng không phản kháng.
“Anh mau đi đi, tôi một mình quen rồi, tôi không cần anh thương hại tôi đâu.”
“Anh không có thương hại em, anh yêu em mà.”
“Tôi không cần cái tình yêu đó của anh, cứ để tôi cô đơn đến già đi.”
Cô cũng thật là…rất biết cách khiến tim cậu đau đớn.
Cứ như vậy trong vòng tay cậu khóc lóc nức nở, đến khi mệt rồi Băng Băng mới dần bình tĩnh lại. Cậu kéo cô ngồi xuống chiếc xích đu gần đó, đợi cô hoàn toàn bình ổn cảm xúc mới bắt đầu hồi tưởng lại.
Năm đó nội bộ Trần gia có người âm mưu muốn lật đổ Trần Hoàng Thiên để lên cầm quyền. Người nọ muốn dùng Trần Hoàng Nam để uy hiếp ông nhưng thật không ngờ cậu còn khó đối phó hơn cả cha mình. Buộc lòng hắn phải động đến Băng Băng và Hồng Hạnh chính là quân cờ trong tay hắn.
Trong lúc Trần Hoàng Nam còn đang cấp cứu, Trần Hoàng Thiên ở bên ngoài đôn đáo liên lạc với các chuyên gia ở nước ngoài và dàn xếp ổn thỏa việc trong nước. Phải vất vả lắm mới cứu vớt được cái mạng của cậu, chỉ cần đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suoi-am-trai-tim-em/930819/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.