Trong trung tâm thương mại Y, đám người Trần Hoàng Nam đang tụ tập ở đây.
“Tôi mượn điện thoại cậu chút nha Nam ca.”
Lãnh Xuyên cầm điện thoại lên mới phát hiện ra mật khẩu không đúng.
“Cậu đổi mật khẩu rồi à?” Cậu ta nhớ lúc trước là ngày sinh của cậu.
“Ừ. 2505”
“Hả ngày gì đây? Ngày sinh của ai à?”
“Ngày tôi gặp Băng Băng lần đầu tiên.”
“..” Hỏi làm gì để rồi ăn cơm chó.
Vừa mở điện thoại ra, đập vào mắt cậu ta là tấm ảnh Băng Băng và chú chó phốc sóc xinh xắn kia.
“Ây da Nam ca, để ảnh crush cơ à, sịn thế!”
Trần Hoàng Nam đang chơi ném bóng rổ ở bên cạnh, nghe cậu ta nói vậy thì quay ra muốn lấy lại điện thoại. Nhưng Lãnh Xuyên làm sao để cậu đạt được dễ dàng.
“Trả điện thoại đây.”
“Không không, tôi còn chưa chơi được gì mà.”
“Không được. Ảnh crush của tôi để cho cậu nhìn à?”
“…” Cái con người vô lí.
Hai người rơi vào trạng thái giằng co nhau và vô tình cả hai cùng ngã xuống đất. Lãnh Xuyên nằm đè lên người Trần Hoàng Nam, tư thế vô cùng kì quặc.
“Hai đứa đang làm cái gì vậy?”
“…”
Cả hai đều cứng đờ bởi giọng nói này không thể quen thuộc hơn được nữa. Vội vàng tách ra rồi đừng dậy.
Lãnh Xuyên nở nụ cười gượng gạo với người phụ nữ trước mặt:
“Mẹ.”
…..
Buổi tối, Lãnh Xuyên trở về nhà, còn chưa kịp định hình thì đã nghe tiếng chổi lông gà vụt mạnh xuống bàn: “Quỳ xuống.”
Bụp
Cậu nhanh chóng quỳ sụp xuống nền đá cẩm thạch lạnh lẽo. Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suoi-am-trai-tim-em/930788/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.