“Trần…Trần thiếu”
“Theo như tôi được biết thì gia đình cậu ấy chỉ có duy nhất một anh trai, không hề có người em gái nào.”
Quả nhiên, Trần gia đã biết hết mọi chuyện rồi.
“Trần thiếu, đây là chuyện của gia đình tôi, tôi là mẹ con bé, mong cậu đừng xen vào.”
“Phu nhân lại nói sai rồi, thứ nhất, đây không phải gia đình bà, thứ hai danh phận “mẹ” này bà không xứng.”
“Trần thiếu, mong cậu chú ý hơn lời nói. Dù thế nào thì tôi cũng là trưởng bối của cậu.”
Làm phu nhân nhà giàu đã lâu, đã sinh ra bản tính kiêu ngạo, bị một tên nhóc nói như vậy, bà đương nhiên sẽ tức giận.
“Phu nhân có điều không biết, tôi đương nhiên biết phép lịch sự phải tôn trọng trưởng bối nhưng tôi chỉ tôn trọng nhưng người tôi thấy xứng đáng mà thôi. Hơn nữa, chỉ cần liên quan đến Băng Băng, tôi sẽ can thiệp.”
“Cậu….”
“Đừng nghĩ đến việc bảo cậu ấy tránh xa tôi. Cậu ấy lùi một bước, tôi sẽ tiến một bước. Nhớ cho kĩ điều đó! Còn về cái tát vừa rồi, bà chuẩn bị tinh thần đi.”
Cậu nắm tay cô, muốn kéo cô rời khỏi đây. Nhưng được vài bước thì cô dừng lại, vẻ mặt bình thản, nói vọng về đằng sau:
“Nếu như có thể, tôi ước bản thân không phải do bà sinh ra.”
Nói rồi cô dứt khoát rời đi, không hề ngoảnh lại.
Thời tiết hôm nay vốn rất lạnh nhưng không thể lạnh hơn trái tim cô. Lời nói vừa rồi chính là giới hạn cuối cùng của cô rồi.
Gương mặt nhỏ của cô gái lấp ló vào chiếc khăn quàng cổ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suoi-am-trai-tim-em/930787/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.