“Cậu sao vậy?”
Trần Hoàng Nam để ý thấy sắc mặt Băng Băng rất kém. Gương mặt trắng bệch, đôi môi cũng tái nhợt.
Nhưng cô chỉ lắc đầu, bảo cậu không cần lo lắng. Làm sao cô có thể nói cho biết do cô tới kì nên mới bị đau bụng dữ dội được chứ. Ngại chết.
Không biết có phải do tháng này đến trễ hay không mà đau hơn rất nhiều. Đau đến ngất đi.
….
Trong phòng y tế, Trần Hoàng Nam luống cuống chắn đường bác sĩ.
“Cô nói cho em biết đi, cậu ấy bị làm sao.”
Vị bác sĩ ái ngại nhìn cậu nhưng không nói cậu sẽ không đi.
“Em ấy chỉ là bà dì đến mà thôi, không có vấn đề gì đâu.”
“Hả, bà dì cậu ấy đến thì sao lại ngất.”
“…” Ôi cậu nhóc này.
Đâu trách cậu được. Bởi vì không thích tiếp xúc với phái nữ nên tất tần tật những thứ liên quan đến, cậu đều bỏ qua. Đến cả sinh học của thời cấp 2, cậu cũng chưa từng nghe tiết nào.
“Chính là thời kì hành kinh của con gái đó, là hiện tượng rất bình thường. Chỉ là do em ấy đau bụng quá nên mới ngất thôi.” Bác sĩ cố gắng giải thích một cách tế nhị nhất có thể.
Cậu chỉ nửa hiểu nửa không: “Thật là không có gì nghiêm trọng sao?”
“Ừ. Thật.”
Dù vậy nhưng Trần Hoàng Nam vẫn bá đạo đuổi bác sĩ ra ngoài để cho cô nghỉ ngơi. Để cẩn thận hơn, cậu còn lên mạng tra xem chuyện này là thế nào, cần lưu ý những gì.
Lúc Băng Băng mơ màng tnhr dậy đã là lúc tan học.
“Đừng ngồi dậy vội,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suoi-am-trai-tim-em/930789/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.