Một người phụ nữ hơn năm mươi tuổi bước vào, ăn mặc sạch sẽ, gương mặt hiền từ, bưng một cái khay bạc, bên trên là đồ ăn nóng hôi hổi.
Có sữa bò, sandwich dăm bông, trứng ốp la, còn có một quả cam được cắt gọn gàng.
Mùi hương bay ra bốn phía.
Bụng Gia Ý kêu vang, có chút ngượng ngùng.
Nhìn thấy Gia Ý tỉnh lại, dì Lý vui vẻ đi qua, sờ trán của cô thấy đã hạ sốt, cười nói: “Tới ăn cơm sáng đi.”
“Dì là……” Gia Ý nuốt nước miếng.
“Dì họ Lý, là người làm của biệt thự này, chuyên phụ trách việc ăn uống hàng ngày của thiếu gia, cháu cứ gọi dì Lý là được. Ngày hôm qua cháu ngất xỉu, đều là dì giúp cháu lau người và uống thuốc.”
Ngày hôm qua dì Lý hỏi Hoắc Chấn Dương về việc của Gia Ý, thế mới biết, hóa ra cô gái này bị thiếu gia tưởng là paparazzi nhặt về, hình như không còn nhớ rõ việc gì.
Gia Ý thở dài nhẹ nhõm một hơi, may mắn không phải người đàn ông kia thay quần áo cho cô, mũi chân đặt xuống đất, muốn rời đi, còn chưa đứng vững, cả người mất sức hơi lung lay.
“Gia Ý tiểu thư làm gì vậy?” Dì Lý thấy cô muốn đi, có chút vội vàng, “Cháu ngã đến bị thương, lại mới vừa hạ sốt, thiếu gia nói cháu cũng không nhớ rõ nhà mình ở đâu, bây giờ cháu cũng không biết phải đi đâu, cứ dưỡng tốt vết thương rồi đi.”
Gia Ý thấy ánh mắt từ ái của bà không phải là dối trá, trong lòng ấm áp.
Lại cúi đầu nhìn, quả nhiên, cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vo-ngot-ngao-nhat-duoc-co-vo-dang-yeu/255805/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.