Mười năm trước, Hoắc thị đã thu mua đất trống trên núi Hoàng Long, khai phá khu vực săn bắn hoang dã số một trong nước, hội viên đăng ký không phải giới nhà giàu, cũng là chính khách nổi danh trong chính giới, hoặc là thiên vương thiên hậu giới giải trí, hội phí một năm cũng có thể mua được hai ba công ty nhỏ.
Nơi này là thiên đường của giới nhà giàu trong nước, thành phố G là nơi của người giàu.
Khó trách Hoắc Chấn Dương hoài nghi thân phận của mình. Với cách ăn mặc của cô, sao có thể là hội viên được?
Một hội viên tùy tiện lấy một bộ đồ săn, hoặc một khẩu súng săn, cũng bằng mấy năm tiền lương của viên chức bình thường đi?
“Gia Ý tiểu thư, xuống ăn cơm.” Dì Lý gọi to một tiếng, cắt ngang suy nghĩ của Gia Ý.
Sau khi Gia Ý đi xuống, chỉ thấy trong phòng khách treo đèn thủy tinh, cơm chiều đã được dọn lên bàn.
Đồ ăn Trung Quốc rất phong phú, chay mặn phối hợp, nước canh cũng có, Gia Ý lại có chút ngượng ngùng.
Dì Lý rất thích đứa nhỏ này, lại vì đền bù thay thiếu gia, cười để cô ngồi xuống.
Hai người mới vừa ăn một lát, ngoài phòng khách truyền tới tiếng bước chân
Gia Ý tưởng La quản gia đi vào, đang muốn chào hỏi, lại nghe giọng của La quản gia truyền đến từ ngoài cửa.
“Tưởng tiểu thư, hôm nay thiếu gia không ở đây, ngài về nội thành trước đi.”
“Chú đừng gạt tôi, tôi biết mấy ngày nay Chấn Dương ở biệt thự Hoàng Long sơn, để tôi đi vào…… Làm sao vậy, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vo-ngot-ngao-nhat-duoc-co-vo-dang-yeu/255806/chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.