Ngay lúc quản lý dẫn đường thì ánh mắt Lăng Y Mộc vô tình thoáng thấy một bóng hình, cô sững sờ. Đó là… Triệu Cúc Hoat Trong ấn tượng của Lăng Y Mộc, bởi vì trong nhà Triệu Cúc Hoa khởi công nhà máy nên cô ta kiêu căng như công chúa. Khoảng thời gian trước, lúc cô gặp đối phương, người nọ còn châm chọc khiêu khích cô, thậm chí còn cố tình sắp xếp để cô xuất hiện trong buổi họp lớp. Chỉ là giờ phút này, điều khiến cô bất ngờ là Triệu Cúc Hoa đang rút vào lòng một người đàn ông trung niên béo nục béo nịch với cử chỉ rất thân mật, trông như đôi tình nhân. Nhưng Lăng Y Mộc biết Triệu Cúc Hoa luôn thích đàn ông có nhan sắc cao. Thời đi học, Triệu Cúc Hoa luôn tìm trai đẹp trường học làm bạn trai, còn từng khinh thường nói rằng mình ghét nhất loại mập mạp. Nhưng hiện tại, cô ta lại. Giống như nhận ra ánh mắt của Lăng Y Mộc, Triệu Cúc Hoa cũng nhìn thấy Lăng Y Mộc ngay sau đó. Kể từ khi trông thấy Lăng Y Mộc thì sắc mặt cô ta đã thay đổi. “Tại sao cô có thể tới nơi như thế này hả Lăng Y Mộc? Nơi đây là chỗ mà cô có thế tới ư?” Triệu Cúc Hoa quát lớn. Bấy giờ, cô ta vẫn chưa phát hiện Dịch Quân Phi đứng bên cạnh Lăng Y Mộc, tất cả sự chú ý của cô ta đổ dồn vào Lăng Y Mộc, cô ta chỉ muốn cho người đuổi cô ra khỏi đây! Dù sao, Lăng Y Mộc hiện tại đã nhìn thấy cảnh khó xử của bản thân, nếu Lăng Y Mộc nói với người ngoài… Nghĩ như thế, Triệu Cúc Hoa lập tức cảm thấy hận, cảm thấy Lăng Y Mộc giống hệt sao chổi. Kể từ khi cô ta gặp Lăng Y Mộc ở cửa hàng thì chẳng hiểu sao xe cô ta bị người ta đập, sau đó cô ta sắp xếp cho Lăng Y Mộc tham gia họp lớp thì sau đó trong nhà gặp chuyện, ngân hàng từ chối cho vay, vốn dĩ đàm phán thành công chuyện hợp tác thì đối phương giở giọng, cũng chẳng biết đã đắc tội ai. Sau đó, cô ta lưu lạc tới nỗi vì chuyện làm ăn trong nhà mà phải ninh bợ tên mập quê mùa, thậm chí lúc cần thiết còn phải bán mình! Mỗi lần phải bày ra khuôn mặt tươi cười rồi bị tên mập quê mùa này sàm sỡ, cô ta cảm thấy bưồn nôn vô cùng. Tuy nhiên so với cảm giác ghê tởm này, cô ta càng sợ là từ đây về sau không thể có một cuộc sống sung túc nữa, phải quần quật đi làm công từ chín giờ sáng đến năm giờ chiều như bao người bình thường. Để mua được một chiếc túi hàng hiệu, thậm chí phải nhịn ăn nhịn mặc rất lâu. Vừa nghĩ đến một cuộc sống như vậy, cô ta liền sợ hãi. Trong tưởng tượng của Triệu Cúc Hoa, bản thân nên ngồi ở trên cao khinh thường Lăng Y Mộc mới đúng. Thế nhưng bây giờ lại bị Lăng Y Mộc nhìn thấy bản thân đang nịnh bợ một tên mập quê mùa, sự tức giận trong lòng cô ta tự nhiên cũng tăng lên. “Cúc Hoa, em quen biết cô ta sao?” Người đàn ông trung niên mập lùn đứng bên cạnh Triệu Cúc Hoa lên tiếng hỏi. “Đúng thế, cô ta vừa ra tù chưa bao lâu, bây giờ chính là một đứa lao công!” Triệu Cúc Hoa ác ý bóc trân Lăng Y Mộc, sau đó nhìn về phía quản lý bên cạnh, nói: “Từ khi nào mà ngay cả một đứa lao công cũng có thể đi vào Hoàng Đình vậy?” Bởi vì lúc này Dịch Quân Phi đứng quay lưng về phía Triệu Cúc. Hoa, vậy nên Triệu Cúc Hoa hoàn toàn không nhìn thấy gương mặt Dịch Quân Phí. “Thế nhưng quản lý thì biết! Lúc này quản lý quả thực là run như cầy sấy, chỉ hận không thể lập tức đuổi người phụ nữ Triệu Cúc Hoa này ra khỏi cửa.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]