Chương trước
Chương sau
Từ trong tù ra thì đã làm sao, lao công thì đã làm sao, chỉ cần là người Dịch Quân Phi muốn đưa đến đây ăn cơm thì ngay cả ăn xin bên được đều được hết.
“Người nào có thể đến tiệm chúng tôi ăn cơm, cũng không đến lượt cô nói đâu, cô vui lòng xin lỗi cô chủ này đi!” Quản lí nói với Triệu Cúc Hoa. . Đam Mỹ Hài
Triệu Cúc Hoa phút chốc có một cảm giác tức giận muốn bùng nổ.
Muốn cô ta xin lỗi Lăng Y Mộc, có nhầm không vậy!
“Có phải anh không muốn làm nữa không?” Cô ta tức giận bừng bừng nói, sau đó lại bày ra một bộ dạng tủi thân, dựa sát vào người đàn ông trung niên bên cạnh, nói: “Tổng giám đốc Trịnh, người này vậy mà dám bảo em xin lỗi đứa lao công kia, thật là quá đáng!”
Tổng giám đốc Trịnh vừa muốn nói vài câu Triệu Cúc Hoa, chỉ nghe thấy một giọng nói lành lạnh chậm rãi vang lên: “Xin lỗi thì làm sao, cho dù bảo cô quỳ xuống thì cũng là xứng đáng”
Tổng giám đốc Trịnh sững sờ, sau khi giương mắt nhìn người nói chuyện quay người lại, sắc mặt lập tức thay đổi.
Người này… Dịch Quân Phil Chủ tịch của tập đoàn Dịch Nguyên!
Tổng giám đốc Trịnh đã từng gặp qua đối phương một lần ở một buổi tụ hội cấp cao, chỉ là với địa vị của ông ta thì chắc chắn không có cách nào tìm Dịch Quân Phi nói chuyện.
Mặc dù tổng giám đốc Trịnh cũng muốn tìm cầu nối để kết giao với Dịch Quân Phi, nhưng vẫn luôn không có cơ hội.
Dù thế nào ông ta cũng không ngờ tới, gặp lại Dịch Quân Phi mà lại ở trong tình cảnh như thế này, hơn nữa… với tình hình. tại, rõ ràng là… cái người Triệu Cúc Hoa bên cạnh ông ta đã đắc tội với Dịch Quân Phi.
Tổng giám đốc Trịnh mặc dù là thích người đẹp, thời gian này Triệu Cúc Hoa hầu hạ ông ta cũng rất được.
Nghĩ đến dạng tiểu công chúa vừa nũng nịu lại ngạo kiều thế này, không thể không hùa theo ông ta, tổng giám đốc Trịnh trong lòng quả thật là có vài phần đắc ý!
Tuy nhiên nếu so với chuyện đắc tội với Dịch Quân Phi, tống giám đốc Trịnh lại chỉ muốn cho Triệu Cúc Hoa một cái bạt tail Đây chẳng phải là rảnh rỗi kiếm chuyện sao? Cô ta mảng người nào không mắng, lại mắng người bên cạnh Dịch Quân Phi!
“Tổng… Tổng giám đốc Dịch, chỉ là hiểu lầm! Hiểu lầm thôi!” Tổng giám đốc Trịnh nói liên tục, trên trán đã đổ một tầng mồ hôi.
“Hiểu lầm sao?” Ánh mắt Dịch Quân Phi lạnh lùng quét qua tống giám đốc Trịnh: “Nếu như trên thế giới này dễ dàng có hiểu lầm như thế, vậy thì chuyện đáng hiểu lầm cũng thật nhiều đấy”
Sắc mặt tổng giám đốc Trịnh lập tức khó coi vô cùng, thân hình phì nhiêu nhịn không được mà run rẩy.
Triệu Cúc Hoa ngơ ngác nhìn Dịch Quân Phi, mặc dù cô ta không biết người trước mặt này rốt cuộc là ai, nhưng có thể khiến tổng giám đốc Trịnh đối đãi cẩn thận rụt rè như thế này, chỉ sợ tuyệt đối không phải là nhân vật tầm thường.
Đặc biệt là, cô ta bây giờ mới chú ý đến, Lăng Y Mộc vẫn luôn trong trạng thái nằm tay người đàn ông này.
Triệu Cúc Hoa lại sững sờ, cũng biết bản thân đã đụng phải tấm Sất rồi.
Lăng Y Mộc rốt cuộc đã quen biết người đàn ông vừa đẹp trai vừa giàu có như vậy từ lúc nào? Trong lòng Triệu Cúc Hoa dâng lên lòng ghen ghét, ngay sau đó cô ta phát hiện gương mặt người đàn ông này làm cô ta càng nhìn càng quen mắt.
Dường như cô ta đã từng gặp qua ở đâu đó.
Đột nhiên, ánh mắt Triệu Cúc Hoa sáng lên, thất thanh nói: “Anh là… tên trai bao đấy của Lăng Y Mộc sao?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.