Chu Tịnh Sơ dừng bước, đứng giữa hai tổ chức cô bỗng vén áo mình lên, không chần chừ liền tay ấn vào thứ trên bụng mình một cái. 
"Tít." 
Ánh mắt của tất cả những người có mặt ở nơi đây đều hướng về phía cô, một số người không giấu khỏi kinh hãi khi chứng kiến màn này. 
"Chu Tịnh Sơ, cô..." 
Tống Lãnh Vũ giật mình, chưa kịp thốt ra lời gì thì Chu Tịnh Sơ đã giành nói trước: 
"Tống Lãnh Vũ, quả bom trên bụng tôi đã được hẹn giờ. Nói cho anh biết, nếu trong vòng ba phút anh không thả Lãnh Thần ra thì chúng ta sẽ cùng chết tại đây. Anh đừng mơ mà bỏ chạy, sức công phá của quả bom này không đơn giản đâu!" 
Hôm nay trước khi đến đây Chu Tịnh Sơ đã có chuẩn bị, đây là bom do Tống Lãnh Thần chế tạo ra, là vũ khí tối tân mới nhất của tổ chức anh. Cô đã lén lấy một quả và gắn vào eo mình, lúc nãy do tay đã bị trói nên cô mới không thể làm được gì. Thật ra cô đã đoán chắc cảnh tượng này sẽ xảy ra, Tống Lãnh Thần sẽ vì cô mà đổi mạng của anh để cứu cô, thế nên cô mới liều mình làm như vậy. 
Tại sao lúc vừa cứu Cao Nhã Kỳ xong, lúc anh chưa tới thì cô lại không dám dùng bom để uy hiếp Tống Lãnh Vũ và rời đi? Điều này cũng dễ hiểu, nếu như khi ấy cô được hắn thả ra và tự do bỏ chạy, Chu Tịnh Sơ dám chắc hắn sẽ phái người theo ám sát cô. 
Phần trăm mà cô chết là rất cao, khi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-tinh-su-giam-cam-ca-doi/978002/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.