Người truyền lời phẫn nộ trở về đại sảnh, đến gần Dương trưởng lão thì thầm vài câu.
Nghe người kia nói, Dương trưởng lão không giận ngược lại nở nụ cười.
Tốt..
Thật sự có cá tính.
Tính tình tiểu nha đầu này, ông thích!
Ông đột nhiên có chút hiểu vì sao Đế Tuyệt Trần lại coi trọng nha đầu kia như vậy rồi..
Dương trưởng lão vui vẻ không ngớt vuốt chòm râu.
"Trưởng lão, nàng đâu rồi?" Không thấy Phượng Sở Ca đến, Hách Liên Cẩn Du lên tiếng hỏi.
Dương trưởng lão híp híp mắt. Hôm nay, hắn quyết định bảo vệ Phượng Sở Ca rồi.
Không phải do Đế Tuyệt Trần cùng viện trưởng cố ý phân phó, mà đơn giản Phượng Sở Ca là người của học viện bọn họ, ông không hướng về phía người ngoài.
Khuỷu tay không thể hướng ra bên ngoài được.
"Thân thể nàng không khỏe thì nghỉ ngơi, không cần tới."
"Thế nhưng trưởng lão, sự việc của Mộ Dung cô nương.."
Không đợi hắn nói xong, Dương trưởng lão bước lên phía trước trở tay siết lấy cổ tay Mộ Dung Tĩnh. Sau khi dò xét một phen, ông trừng lớn mắt.
Dương trưởng lão vốn là Cao cấp luyện dược sư, cũng bởi vì thân phận này, ông mới đứng vững gót chân ở trong Vân Thiên học viện.
Ông dò xét được độc tố trong cơ thể Mộ Tĩnh, đáy mắt tràn đầy kinh ngạc.
Độc này rõ ràng được cải tiến lại lần nữa.
Về phần độc dược ban đầu, nếu ông đoán không sai hẳn là hóa công tán!
"Độc này thực sự là do Phượng Sở Ca hạ?" Đáy mắt Dương trưởng lão ánh lên vài tia hào quang không rõ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-van-van-tue-yeu-nghiet-ta-quan-nghich-thien-phi/1038660/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.