"Nàng hạ độc?" Hách Liên Cẩn Du có chút nghi hoặc hỏi.
Trong lòng hắn, Mộ Dung Tĩnh cùng nàng không thù không oán, nàng hoàn toàn không có lý do gì phải làm như vậy.
Thần sắc Hách Liên Cẩn Du như vậy càng làm cho Mộ Dung Tĩnh thêm phần bi thương..
"Vừa rồi ta đến chúc mừng nàng, có hỏi vài câu quan hệ của nàng và Đế Tuyệt Trần.. Còn có.. Còn có quá trình nàng cùng Phượng Viễn Hàng thông đồng trong cuộc khảo nghiệm. Nàng.. Nàng.." Mộ Dung Tĩnh vừa nói vừa lau nước mắt: "Nàng sợ ta nói với người khác những chuyện này cho nên.."
"Chuyện gì xảy ra? Tại sao có thể như vậy?" Hai nam tử không trúng cử đứng bên cạnh Hách Liên Cẩn Du cũng bị động tĩnh bên ngoài làm bừng tỉnh. Thời điểm đi ra vừa vặn nghe được Mộ Dung Tĩnh khóc lóc kể lể, nhất thời kinh hãi.
Trong mắt bọn họ, Mộ Dung Tĩnh là nữ tử nhu nhược thiện lương nên lúc này nàng ta nói những lời này, bọn họ hoàn toàn không hoài nghi.
Trùng hợp là trong số họ có người hiểu y thuật nên thay nàng chuẩn đoán một chút, hắn lập tức thay đổi sắc mặt.
"Mộ Dung cô nương trúng phải kịch độc! Hơn nữa, loại độc này ta chưa từng thấy qua."
Chỉ một câu nói, một chút hoài nghi vừa rồi của Hách Liên Cẩn Du hoàn toàn bị xóa tan.
"Chúng ta đi tìm Dương trưởng lão phân xử!"
* * *
Trong đại sảnh, Dương trưởng lão mệt mỏi đi vào.
Đêm hôm khuya khoắt, hắn còn đang ngủ ngon kết quả lại gọi ra phân xử, lại còn là mấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-van-van-tue-yeu-nghiet-ta-quan-nghich-thien-phi/1038659/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.