Mấy ngày nay bệnh của Vệ Huyên còn chưa hết đã chăm chỉ chạy sang sân viện của bọn họ. Đối với việc hắn đến, Trưởng Công chúa Khang Nghi không cách nào từ chối, chỉ có thể tiếp nhận, nhưng cũng âm thầm quan sát một thời gian, phát hiện Vệ Huyên này đối xử với A Uyển nhà nàng thật sự phá lệ khác biệt, một lần nữa lật đổ ấn tượng đối với hắn trong tin đồn.
Chẳng qua là, vì tuổi tác của hai đứa bé cũng nhỏ, tạm thời Trưởng Công chúa Khang Nghi chỉ có thể quy về ý nghĩ nông nổi nhất thời của trẻ con thôi, cho là dọc đường Vệ Huyên hiếm khi gặp được đứa trẻ nào cùng lứa với mình, khó tránh khỏi sẽ thân cận một chút. Mà điều khiến người ta bất ngờ là, trừ lúc hắn bị bệnh hồ đồ ra, chờ lúc hắn thanh tỉnh thì không ngây thơ khả ái cũng lễ phép hiểu chuyện, hoàn toàn không có bộ dạng quỷ khóc thần sầu như trong tin đồn.
Cho dù lúc trước Trưởng Công chúa Khang Nghi có ý kiến với hắn đi chăng nữa, nhưng bây giờ nhìn hắn lúc nào cũng nghĩ cho A Uyển thì cũng giảm đi rất nhiều.
Thấy hắn tốt bụng lo nghĩ vì A Uyển, Trưởng Công chúa Khang Nghi cười nói: "Vậy thì thật đa tạ Huyên Nhi rồi." Sau đó cúi đầu nhìn con gái đang uể oải ngồi ở bên người nàng bưng nước uống, ôn nhu hỏi: "A Uyển, có bằng lòng ngồi lên chiếc xe ngựa lớn hơn kia với Huyên Nhi hay không? Trong xe ngựa rất thoải mái, sẽ không để A Uyển không thoải mái đâu."
Mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-nhu-menh/383651/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.