Hai ngày sau, họ đến Thanh Châu.
Bến đò Thanh Châu sớm đã có quản sự tới Thanh Châu trước để chuẩn bị ổn thỏa, thuê thuyền tốt, chỉ đợi chủ nhân tới liền có thể lên thuyền xuất phát.
Loại thuyền khách hạng nhất này rất lớn, A Uyển có được một gian phòng riêng, mà diện tích khoang phòng nhìn cũng không nhỏ, xem bài trí trong khoang, nếu không thấy dòng sông ngoài cửa sổ, gần như cho rằng đang ở trong một căn phòng trên mặt đất. Tuy rằng biết đây là ở trên thuyền, nhưng nhìn thấy khoang phòng này được bố trí không khác gì phòng ngủ, ít nhiều trong lòng có chút ám chỉ tưởng rằng đang ở tại nhà trọ.
A Uyển chính là thích loại ám chỉ trong lòng này, so với ngồi xe ngựa tốt hơn. Hơn nữa họ ngồi thuyền hạng nhất, nếu không gặp phải giông bão thì vô cùng vững vàng, cảm giác không đung đưa chút nào, điều này làm cho A Uyển càng thích thú.
Từ thành Thanh Châu xuất phát đến kinh thành, nếu ổn định, đi đường thủy cần hai mươi ngày, khoảng thời gian này với phương tiện giao thông thời cổ đại mà nói coi như là nhanh.
Sau khi lên thuyền, A Uyển mất thời gian một ngày thích ứng, tinh thần cũng phục hồi rất nhiều. Vợ chồng Trưởng Công chúa Khang Nghi thấy thế cũng yên tâm rất nhiều, điều họ sợ nhất đó là trên đường đi A Uyển không chịu nổi mệt mỏi mà sinh bệnh, cho nên ở trên đường rất mất thời gian, có thể chậm liền chậm hết sức.
Ngày hôm đó, A Uyển đang uống nước lê đường phèn do Thanh Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-nhu-menh/383652/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.