Edit: Lâm An Bi
Viêm Dục không ngờ mình lại có ham muốn chiếm giữ mãnh liệt với một tiểu nữ hài, không biết là do bộ dạng tan nát cõi lòng hay nước mắt của nàng mê hoặc hắn, tóm lại bây giờ hắn hoàn toàn mất khống chế rồi, hắn thầm nghĩ muốn hôn môi nàng, vuốt ve nàng, muốn khảm nàng vào trong xương máu của mình, hoàn toàn chiếm lấy nàng.
Trong đầu có một âm thanh nhỏ can ngăn hắn, không được, nàng vẫn còn nhỏ, vẫn chỉ là một tiểu nữ hài, bây giờ ngươi còn không bảo vệ được mình, sao có thể liên lụy đến nàng?
Đôi môi ấm áp, trong lòng mềm nhũn, tâm hồn rung động, máu trong người như sôi trào, tay hắn đặt ở chỗ cổ bị lộ ra bên ngoài của Mộc Phỉ, cảm xúc tinh tế mịn màng khiến hắn không đành lòng thô bạo, tay thuận thế trượt xuống dưới, lại tiếp tục trượt xuống....
"Chủ tử, trời đã sáng rồi, ngài ngủ ở đây hay ngủ bên kia?" Ngao Dực chắp tay đứng ngoài cửa sổ, đứng ở bên ngoài mà hắn đã cảm nhận được không khí khác thường trong phòng, nhiệt độ cao trong phòng phả vào mặt, hắn vẫn kiên trì tiến lên nhắc nhở.
Không những tình trạng sức khỏe của chủ tử không được, mà tiểu thư còn chưa đủ lớn nữa. Huống chi quan hệ của hai người rất phức tạp, cũng không thể làm nên chuyện gì.
Nhớ lại lúc chủ tử vừa mới tỉnh lại, câu nói đầu tiên lại hỏi tiểu thư có sao không, hắn chỉ lo cứu chủ tử, căn bản không hề để ý đến chuyện khác, chủ tử liền không quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-manh-y-tai-nu/1634635/chuong-47-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.