Mộc Phỉ làm việc cả buổi chiều, nàng không nghỉ ngơi, tự biến chính mình thành một cỗ máy, chỉ cần ấn nút một cái, là sẽ hoạt động không ngừng nghỉ.
Nàng lấy những quả đào lông và táo ngọt mới hái, đem rửa sạch cắt nhỏ và sấy khô, rưới lên nước cốt do nàng đặc chế, xong rồi lấy đem phơi khô một canh giờ, lấy một cái sàn đặt bên cửa sổ để hấp thu sự ẩm ướt của buổi đêm.
Cách ướp gia vị quả vỏ cứng này là nàng đã từng thấy của Chân Huyên, Chân Huyên làm ra vị này là cho khẩu vị của Tứ Lang, sợ hắn ăn không quen ăn đồ ngọt của nàng, cố ý ướp chua ngọt quả đường cho Tứ Lang ăn, quả nhiên Tứ Lang ăn mà khen không ngừng.
Cách làm của Chân Huyên đơn giản, mật đường bên trong tới đúng lúc mới là mấu chốt, thân lại là phi tử được sủng ái nhất của vua, trong hoàng cung trước sau đều có người nịnh bợ, gom góp đủ nguyên liệu cho nàng, nhưng Mộc Phỉ lại ở thôn trong thâm sơn, mọi việc đều tự thân tự lực, chẳng có thời gian rảnh rỗi mà thu thập mấy thứ đó, đi lượm đại khái cũng đã tạo ra được cách ướp mật đường của riêng mình rồi.
Không thể không nói có vài người thực sự có tài năng bẩm sinh về phối hợp cái loại vật liệu, trải qua nhiều chuyện nàng cũng có thể tìm được khả năng của mình, nước sốt mật đường nhìn có vẻ đen thùi lùi này, thực ra có tác dụng làm mát cơ thể, loại bỏ tạp chất trong cơ thể, có công hiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-manh-y-tai-nu/1634634/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.