“Phụ hoàng.” Thái Tử đầy mặt nôn nóng, ngửa đầu nhìn hoàng đế, thành khẩn nói: “Tuy nhi thần không biết vì sao phụ hoàng tức giận, nhưng thân là thần tử, không thể phân ưu cho phụ hoàng, ngược lại khiến phụ hoàng tức giận, đó là lỗi lớn nhất của nhi thần. Nhi thần đần độn, đích xác không biết chuyện phụ hoàng nói là chuyện gì. Nhi thần chỉ cầu phụ hoàng nói rõ nhi thần sai chỗ nào, sau này nhi thần nhất định chú ý sửa lại, tuyệt đối không tái phạm.”
Hắn nói khẩn thiết, vẻ mặt bằng phẳng vô tội: “Sâm đệ, là đệ nói gì đó với phụ hoàng sao?”
“Nếu khanh không làm việc gì sai, sợ gì người khác nói?” Hoàng đế lạnh lùng hỏi: “Hộ Bộ thị lang Vưu Ngôn Nhiên là khanh tiến cử có đúng không? Hơn nữa sau khi hắn làm Hộ Bộ thị lang đi lại với khanh cũng phá lệ gần, hắn làm những chuyện đó, chẳng lẽ khanh không biết sao?”
Cô đương nhiên biết rõ, việc này chính là cô đào hố, chỉ chờ Từ Lệnh Sâm nhảy xuống thôi.
Sổ sách căn bản không có vấn đề, lão Phó cũng là người Vưu Ngôn Nhiên an bài, hắn cố ý nói một sơ hở cho Từ Lệnh Sâm, Từ Lệnh Sâm nhất định sẽ bắt lấy cơ hội này vạch trần trước mặt hoàng đế.
Mà hắn và Vưu Ngôn Nhiên liền có thể cắn ngược lại một cái, lấy ra sổ sách chân chính, nói Từ Lệnh Sâm giả tạo sổ sách, chèn ép dị kỷ, hãm hại trung lương, người phối hợp Từ Lệnh Sâm chính là lão Phó.
Dù sao hắn đã an bài nhân thủ đi tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-lam-vinh/1511222/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.