Chỉ nhớ hôm ấy trời đổ tuyết rất dày, cả một màu xám xịt trên cao gợi lên cảm giác ảm đảm thê lương.
Hôm nay là lễ hạ táng Anh Linh Đại tướng quân La Hoằng về với đất tổ. Suốt một đoạn đường đi chỉ nghe thấy tiếng khóc tái tê người, không khí đặc biệt lạnh càng khuếch trương nỗi đau cắm sâu vào tim.
La Bửu Diệp là đích tôn tử, dẫn đầu đoàn người đứng cạnh La Mạnh Kính ưu sầu ôm tấm bài vị. Nội tổ mẫu của hắn đã khóc đến ngất đi trong ngày chiêu tịch khốc điện (1) của tổ phụ. Hắn đảo mắt một vòng. Tứ muội hôm nay cũng không đến, nàng ấy chỉ về đúng một hôm khâm liệm, khóc đến lả người khiến hạ nhân Tiết phủ nháo nhào khiêng về.
Hắn nhớ đêm trước ngày tổ phụ qua đời ông ấy vẫn còn rất khỏe mạnh, dù mắt đã mờ đi nhưng thần trí vô cùng minh mẫn, nghe giọng nói từ xa liền biết hắn về. Ông ấy còn không ngừng kể chuyện về mình, về nhị tỷ cho hắn nghe. Hắn còn dìu ông lên giường, đắp chăn cho ông, đợi ông ngủ hẳn rồi mới về phòng. Ấy vậy mà sáng hôm sau ông liền ngủ mãi không tỉnh dậy, ngủ một giấc buông bỏ cả thế gian.
Thái y nói tổ phụ qua đời vì tuổi già, mầm bệnh tích tụ trong người đã lâu, tâm lý không ổn định dẫn đến đột tử.
La Bửu Diệp nhắm mắt, giọt lệ nóng hổi cứ thế yên lặng rơi. Bầu trời lại cuộn lên một trận gió tuyết.
Bên thôn trang tuyết đã phủ dày cả tấc, vài hôm nay một nhà năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-tam-phu/1511466/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.