Mưa phùn gió rít, thu ý triền miên, mưa bụi rơi trên tóc nàng, nàng khôngchút nào để ý, ôm khuôn mặt nóng bừng, nước mắt chảy trong gió, nàngchạy ra khỏi sân của nam nhân phá hư kia, lại nhất thời ngớ ra, khôngbiết nên đi phương nào.
Lúc này mưa thu liên miên, lá cây đã vàng bị mưa quất dính vào đá látđường, rơi rụng hỗn độn. Chung quanh viện hành lang mái cong có vẽ tranh tất cả dường như bị một tầng khói mỏng thản nhiên che kín, hết thảydường như trở nên lạnh lẽo mờ ảo. Phóng mắt nhìn, chung quanh cũng không gặp ai, nghĩ đến là mọi người gặp đổ mưa đều nấp ở trong phòng không đi ra ngoài, duy nhất còn con chim sẻ phát ra tiếng động nhỏ, ngay sau đótà tà bay lên trời
Đến chim sẽ củng có nhà để về, còn nàng không có.
Nghĩ đến đây, nước mắt lại rơi xuống.
Giờ này khắc này nàng còn có thể đi nơi nào đây, không thể về nhà ở thôn Ngưu Xuyên Tử, làm sao có thể liên lụy bọn họ đâu!
Chỉ sợ sệt một lát, nàng vẫn chạy về gian phòng trước kia nàng ở khi làm nha hoàn.
Một lần nữa trở lại viện này, một nha hoàn đang ở trong mưa bưng hộpthức ăn vội vàng đi qua đột nhiên thấy nàng, lập tức cúi đầu chào.
Nàng cũng không nhìn kỹ, liền đâm đầu vào phòng kia.
Trong phòng cũng không có người ở, nàng đi vào, nhanh chóng đóng cửa,cửa sổ, lại ngu ngốc chuyển một cái ghế dựa chặn trước cửa.
Rốt cục tìm được một nơi có cảm giác an toàn, nàng hung hăng lau nước mắt, ghé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hau-tim-chet-hang-ngay/1511573/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.