Tóc dài đen như mực rối tung xõa trên vai A Nghiên, lồng ngực vững trãingăn nàng giãy dụa, môi mỏng tham lam nuốt hết tiếng nàng nức nở.
Bốn mắt nhìn nhau, một đôi con ngươi mang lệ bi phẫn tóe ra đốm lửa, một đôi con ngươi thâm thúy, u ám, tìm tòi nghiên cứu nóng bỏng; môi nàngbị hắn mút phát đau, vừa hít một ngụm khí lạnh, còn hắn thưởng thức được ngọt ngào trên môi với răng nàng, được voi đòi tiên, chỉ hận không thểxâm nhập vào trong đó, tham lam làm càn.
Nàng không biết nên làm thế nào cho phải, nâng tay lên liều mạng muốnđẩy hắn, hắn lại giữ chắt tay kia, không tự giác hút đi chất lỏng ngọtngào kia, so với quả đào tháng ba còn thơm hơn, so với mật hoa trongtrẻo còn ngọt động lòng người hơn. Hắn thậm chí cảm giác được thân mìnhbắt đầu căng cứng lên, có một loại khát vọng xa lạ nổi lên, khiến cổhọng hắn khô khốc, khiến hắn theo bản năng dùng chân dài của mình ngănchặn nàng.
Cái loại khát vọng này tuy rằng xa lạ, nhưng bản năng nam tử khiến hắn cảm giác được đó là cái gì.
Hắn vừa động như vậy, A Nghiên hoảng sợ.
Nàng nhưng lại rõ ràng nhớ được tình cảnh ban đầu lúc mình thấy hắn!
Cánh tay cẳng chân bánh bao nhỏ của mình, non nớt như thế, sao kham được hắn hung thần ác sát bực này!
Còn không phải đang sống bị ép chết ở trên giường a!
A Nghiên nhớ tới đây, trong con ngươi rưng rưng phun ra tức giận.
Nàng không sợ trời không sợ đất chỉ sợ chết!
Nàng có thể giết người phóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hau-tim-chet-hang-ngay/1511572/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.