U, ngươi đừng nói lời vô nghĩa, nên im lặng vẫn tốt hơn.
Lời của Minh U còn chưa nói xong, đã bị đánh gãy. Đối với y, Minh U tựa hồ như còn muốn nói gì nữa. Nhưng người sau vừa nhìn hắn một cái, Minh U liền run chiết phiến lên, ánh mắt chuyển về nơi khác, gấp chiết phiến khép lại.
Người này cũng không lại nhìn hắn, một tay ôm Ly Hận Thiên, nâng chung trà lên, nhìn vào màu nước trà thanh đạm ở trong chung, đồng dạng vang lên giọng nói bình thản,
– Ta nói rồi, không cần lại gọi ta như vậy. Ngươi vẫn chưa quên mất, lần trước sau khi gọi sai đã bị giáo huấn ra sao đi? Làm sao vậy, Quỷ Vương điện hạ, trí nhớ của ngươi từ khi nào đã trở nên kém đến vậy rồi? Bất quá cũng phải thôi, tuổi đã cao, tự nhiên sẽ phải cần người khác thường xuyên nhắc nhở mới được. Chuyện này, liền tính vậy đi. Bất quá, Quỷ Vương điện hạ, có kẻ nói ngươi là quỷ mị vạn năm đều là những kẻ coi khinh ngươi. Ngươi lại còn dám gọi y là thúc, chính ngươi không biết tự ghê tởm sao? Ngươi so với hắn, tuổi lớn hơn rất nhiều a…
Người này tuyệt không để ý, yết Quỷ Vương nghẹn lại.
– Thật là, ngươi càng ngày càng không đáng yêu a. Vẫn là ngươi mới trước đây còn nhỏ, thật rất tốt, ta muốn gọi ngươi thế nào, thì ngươi cũng nghe theo a.
Nữ nhân không thích bị hỏi đến tuổi tác. Minh U cũng giống như thế. Tuy rằng, gã ngay cả chính mình cũng không nhớ rõ, gã đã sống qua bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636186/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.