Nói là hoa viên, lại không thấy một gốc cây cối hoa cỏ nào, ngoại trừ đá tảng ra, thì không gian còn lại chính là mặt đất trống trải, khiến cho Ly Hận Thiên có kết luận rằng, đây vốn là bày trí của hoa viên ở nơi này. 
Nếu ao kia đang phủ đầy một màu đen biến thành hồ hoa sen với mặt nước trong veo. Xung quanh lại có trồng thêm cây cối hoa cỏ thường thấy của bốn mùa thường. Thì với diện tích to lớn xa hoa của nơi này, tuyệt đối sẽ không thua gì ngự hoa viên của hoàng cung. Đương nhiên là, Ly Hận Thiên cũng chưa từng thấy qua ngự hoa viên, chỉ là cảm giác mà thôi. 
Cảm giác thật rộng lớn. 
Nơi này lớn hơn so với Ly phủ rất nhiều. Hoa viên, cũng tương đối mà nói, lớn hơn rất nhiều. 
Ly Hận Thiên vừa xuất hiện, liền chỉ đứng ở nơi đó ngây ngốc nhìn. Ba người ngồi trong đình lí đã sớm ngừng nói chuyện với nhau. Bọn hắn vốn muốn nhìn một chút, Ly Hận Thiên vừa nhìn thấy bọn hắn, thì sẽ có cái phản ứng gì đây. Nhưng mà đợi lâu như vậy, nam nhân này vừa không có kinh ngạc, cũng không có sợ hãi, thậm chí đến một chút khẩn trương cũng hoàn toàn không có… 
Liền cứ đứng đó đối diện với bọn họ, bắt đầu bày ra dáng vẻ ngây ngốc… 
Phản ứng vượt ra khỏi dự đoán. 
Bọn hắn đã thật lâu chưa từng lại thấy qua, có một kẻ phàm nhân vừa nhìn thấy bọn hắn mà sẽ không thét lên chói tai… 
Rất thú vị. 
Nhìn thấy bộ dáng ngốc lăng kia của Ly Hận 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636185/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.