Nhìn biểu hiện của y? 
Y làm sao, thì mới có thể khiến cho người này thả xuống chấp niệm… 
Buông tay việc kế thừa Cửu Minh tộc, đặt xuống mối ân oán này, cũng tha cho Khâm Mặc rời đi… 
Nếu mà y thực sự có bản lĩnh giỏi giang, thì đã không có chuyện xảy ra như ngày hôm nay rồi. 
Chút tự giác ấy, nam nhân vẫn phải có. 
Y sẽ không ngây thơ mà nghĩ rằng, hắn sẽ nghe lời y nói, dựa trên ý muốn của y mà làm theo, sẽ ngừng lại việc này, có cơ hội chuyển mình, hắn sẽ buông tha y. 
Đừng nói đáng để vui vẻ mà nở nụ cười. 
Loại chuyện này nói ra, cũng chỉ có thể lừa được tiểu hài tử đi. 
Phản ứng của Ly Hận Thiên thường thường, không có gấp gáp mong ngóng hoặc là chần chờ. Quả thực nam nhân này không phải là kẻ dễ bị lừa, cũng sẽ không lập tức mà dễ dàng bị mắc mưu, mặc dù là ở nơi đây dưới tình huống này… 
Y cũng không có hỏi hắn, phải làm sao mới khiến hắn buông tha… 
Đáng lẽ, phải bày ra bộ dáng giống như chó vẫy đuôi mừng chủ, gấp gáp nóng vội mà tìm ra một đường để sống sót. 
Bởi vì, y không tin lời của hắn nói. 
– Hắn khẳng định, là không thể sống tiếp được. Nhưng mà thời hạn để hắn chết, là do ngươi quyết định. Nương tử, hoặc là, ta nên gọi, cha… 
Một tiếng cha này, kêu vô vàn thân thiết, nhưng lại không có một chút cảm tình lẫn lộn nào ở trong đó. Hắn tựa tiếu phi tiếu nhìn nam nhân. Hắn đã từng nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636180/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.