– Muốn hay không, hòa cùng ta hợp làm một thể nha, ca ca… 
Khi Ly Hận Thiên tỉnh lại lần nữa, thị lực còn chưa khôi phục, khung cảnh ở trước mắt vẫn còn mơ hồ như cũ. Câu đầu tiên y nghe được, chính là một lời nói ái muội không rõ… 
Điều này làm cho đầu óc vốn vẫn chưa thực thanh tỉnh, càng thêm hỗn độn, thậm chí y nhất thời đờ đẫn một lát, không thể suy nghĩ nổi trước khi y ngất đi đã phát sinh chuyện gì… 
Y động đậy cũng chưa có, liên đôi mắt cũng chưa chớp. Phản ứng của y vừa mới tỉnh lại có chút trì độn. Nhưng mà rất nhanh, trong đầu khó tránh nhớ ra, một màn hình ảnh kinh dị xảy ở bên trong khách điếm. Nam nhân cả kinh, liền kêu một tiếng “Khâm Mặc”, lập tức bật người ngồi dậy… 
Y bừng tỉnh, cũng khiến cho hai người khác có mặt ở trong phòng chú ý đến… 
Đây là nơi nào, Ly Hận Thiên căn bản chưa kịp nhìn, y bắt đầu ngồi dậy, tầm mắt đã bị hình ảnh ở phía bên cạnh, hấp dẫn tới… 
Cảm giác tồn tại của hai người họ, nổi bật lên vượt qua tất cả, mặc dù là không cần nhìn quanh quẩn tìm kiếm, Ly Hận Thiên vẫn có thể cảm nhận được rất chính xác… 
– Khâm Mặc… 
Ngồi ở trên nền đá lạnh lẽo như băng, y theo bản năng niệm ra tên Khâm Mặc, ngoại trừ kêu ra một tiếng như vậy. Y đã không còn biết bản thân y, còn có thể làm chút gì đó khác nữa… 
Ly Hận Thiên chưa từng tin được mà tưởng tượng nổi. Tình cảnh của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636179/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.