Đối diện với Khâm Mặc, có một khối giống như bàn đá, bề mặt được bọc bởi một lớp sắt mỏng trơn nhẵn, được khảm ở trên mặt đất xây nên một hình hộp tứ giác cứng rắn. 
Lúc này Ly Hận Thiên mới phát hiện ra. Nơi này, là một tù thất, bốn phía ở trên tường, được treo các loại hình cụ. Tuy rằng không có chậu than, nhưng là cái bàn ủi  khiến y vừa thấy liền kinh tâm trừng mắt… 
Người này, không cần thiết phải chơi cái trò tra tấn bức cung lưu cung gì đi… 
Bất quá y rất nhanh liền biết được, so với chuyện kế tiếp sắp phải xảy ra, thì y tình nguyện bị gia hình… 
Tên kia nắm lấy hai tay đang bị bắt chéo ở sau lưng của Ly Hận Thiên, đẩy y đến trước bàn đá đó đứng đối diện với Khâm Mặc. Ba người bọn họ, đứng trên cùng một đường thẳng, ở giữa có một khoảng cách, nhưng y và Khâm Mặc, là mặt đối mặt… 
Tầm mắt giao nhau, nảy lên trăm mối cảm xúc ngổn ngang, cộng thêm ngàn vạn cả khái. Nhưng mà, ở trong đầu nam nhân lại thần kỳ yên tĩnh, hình ảnh gì đó, cũng hoàn toàn không có… 
– Thích ta gọi là nương tử nhiều hơn một chút nữa, hay là càng thích ta gọi ngươi là cha hơn đây? 
Người nọ tựa vào bàn đá, do bàn tứ giác này được khảm ở trên mặt đất. Cho nên mặc kệ y có cử động ra sao, thì bàn này cũng sẽ không lệch bị ra khỏi vị trí. Trong lúc đó, hai chân thon dài của Ly Hận Thiên, bị người nọ tự nhiên tách ra, tùy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636181/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.