Bị tính kế, y quả thực đã bị Khâm Mặc tính kế.
Ôm chổi, Ly Hận Thiên ngửa đầu lên nhìn bầu trời. Trên không trung, giữa bầu trời từng cụm mây màu xanh lam treo lơ lửng trôi nổi. Nhưng do đang đứng ở trong sân nhà, y chỉ có thể nhìn thấy, có mỗi một mảng bầu trời nhỏ bằng bàn tay thôi…
Loại cảm giác này, giống như là phạm nhân bị tù đày mà ở dưới song sắt nhìn lên bầu trời vậy…
Bây giờ, xem như là y đã được thể nghiệm một lần, cái gì được kêu là ngồi tù.
Từ xa nhìn tới, sẽ thấy một nam nhân cao lớn sắp ngang bằng với chiều cao của cây chổi, cả thân thể y đang dựa vào trên thân chổi. Ly Hận Thiên không còn sức nặng của toàn bộ thân thể,y liền có thể tập trung mà suy nghĩ đến một việc. Đó là cuộc sống về sau này của y chính là làm sao mà ở trong đây mà quen biết hảo bằng hữu, làm sao mà dựa vào công việc này mà tìm được hảo chiến hữu. Ngay cả cây chổi bên dưới bị y đè đến thay hình đổi dạng, cũng vẫn hoàn toàn không có phát hiện ra.
Y thiếu tiền Khâm Mặc, còn thiếu rất nhiều nữa. Bởi vì y trộm đồ cổ của hắn mà bán ra ngoài. Nhưng sau khi bình tĩnh lại, nam nhân mới phản ứng kịp. Khâm Mặc nói, mấy thứ kia có giá trị là ba vạn năm ngàn lượng hoàng kim. Y liền tin ngay, mà không suy xét lại trị giá của mấy món đồ đó, làm gì lại nhiều đến như vậy. Y thật là có bao nhiêu ngu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636170/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.