Tô Dương mang đôi mắt gấu trúc xuống nhà ăn sáng. Dgon tinh thần sáng láng đã ngồi ngay ngắn tại bàn. Tô Dương hằn học ngồi xuống đối diện húp xì sụp bát cháo của mình. Dgon gắp thêm một miếng gan ngỗng vào bát cô.
- Chị ăn từ từ kẻo nghẹn. Tâm trạng của chị có vẻ không tốt nhỉ.
- Tại ai. Tại ai thất tình mà khiến chị vất vả như thế. Lại còn.
Tô Dương bụm môi lại. Chẳng lẽ lại nói là em say đã hôn chị sao. Nhưng Dgon tỏ ý không biết, thất tình, ý kiến tốt. Anh chưng khuôn mặt thắc mắc.
- Lại còn gì ạ.
- Không có gì. À. Cô gái em thích là người như thế nào?
Dgon nhìn thẳng vào mắt Tô Dương bằng đôi mắt thâm tình.
- Cô ấy xinh đẹp, thông minh nhưng lại rất ngốc trong chuyện tình cảm. Cô ấy không nhận ra tình cảm của em dành cho cô ấy. Nhưng em sẽ không bỏ cuộc. Em tin, ngày nào đó cô ấy sẽ nhận ra tình cảm đó của em.
Hơi thở nam tính lượn lờ làm cho Tô Dương đỏ mặt. Cô hắng giọng, nuốt nốt miếng gan ngỗng còn đang mắc tại cổ. Cô nói.
- Ừm. Chắc tình cảm em dành cho cô ấy lớn lắm mới có chuyện như tối qua.
- Vâng. Em không nhớ gì cả. Em làm phiền chị rồi.
Em không nhớ gì cả. Câu nói lảng vảng bên tai Tô Dương. Cô cảm thấy có chút gì đó mất mát. Cô cụp mắt xuống, uống cốc nước của mình. Thực ra hôm qua anh uống rượu như vậy đều là có lý do. Khi anh đến đón cô đi ăn, trông thấy cô và Nam đang nắm tay nhau bước vào khách sạn. Thực sự lúc đó trái tim anh như bị bóp nghẹt. Anh muốn xông tới để tách hai con người ấy ra. Nghĩ đi nghĩ lại, Dgon nở nụ cười ranh mãnh. Kẻ đi săn lợi hại là trong lốt con mồi. Em sẽ không để cho chị chạy khỏi em đâu.
Tô Dương ngồi dự hội thảo mà đầu óc cứ mơ mơ, màng màng. Nam quan tâm tới sắc mặt, hỏi thăm thì cô cũng chỉ trả lời ậm ờ qua chuyện. Trên đường về khách sạn, Nam muốn vào phòng của Tô Dương nhưng đã bị cô từ chối. Cậu ta ở cửa giữ tay Tô Dương ,cúi xuống chuẩn bị hôn vào môi cô. Cô Dương đã lùi lại. Một sự bài xích vô hình xuất hiện. Chính bản thân cô cũng không hiểu mình đang nghĩ gì. Đây là bạn trai cô, việc phát sinh nụ hôn là quá đỗi bình thường. Chẳng lẽ trái tim cô chưa sẵn sàng.
Cô cảm thấy khó chịu trong lòng, một cảm giác khó nói thành lời. Tô Dương đọc cuốn tài liệu y học nhưng tâm trí không tập trung, tất cả chỉ quanh quanh quẩn quẩn hình ảnh nụ hôn triền miên hôm qua, cơ bụng tám múi ẩn hiện. Chắc em ấy yêu cô gái kia lắm. Cô lắc mạnh đầu để cuốn đi những suy nghĩ vớ vẩn, làm ảnh hưởng tới quá trình học tập.
Tô Dương đeo tai phone nghe một bản nhạc cũ hay nghe. Giai điệu du dương đưa cô vào giấc ngủ. Cô mơ thấy đôi chân trần của mình bước trên những ngọn cỏ non. Một người đàn ông đang quay lưng tắm dưới hồ . Bờ vai rộng vững chãi, hơi nước lượn lờ không giấu được cơ bắp săn chắc của người tập võ. Tô Dương cố vòng về đằng trước để nhìn cho rõ mặt, nhưng dù làm bất cứ cách nào chỉ nhìn thấy được tấm lưng trần kia. Cô giật mình mở mắt, cảm giác mông lung khó tả lộ qua ánh nhìn.
Tô Dương trở thành một hiện tượng của y học thế giới. Thân phận của cô không được tiết lộ, tránh những phiền phức không đáng có. Cô tập trung phát triển hơn nghiên cứu của An Kỳ về mảng Tây Y và đông y kết hợp. Cô cũng đã tự xây dựng cho mình một hình tượng trong lòng tất cả mọi người trên thế giới. Hình ảnh một cô gái Việt Nam đứng trước toàn thể các đất nước hùng mạnh khác thể hiện bài thuyết trình của mình. Lá cờ đỏ Việt Nam sánh ngang với lá cờ các cường quốc năm châu như một lời khẳng định sức mạnh lớn lao của dân tộc Việt Nam.
Tiêu đề Việt Nam nhỏ bé nhưng rất nhiều nhân tài được giật tít trên các mạng thông tin báo chí và báo đài. Buổi hùng biện của cô được trở thành tìm tòi cho những người theo đuổi ngành y. Hình ảnh cô tỏa sáng. Giọng nói nhẹ nhàng nhưng chắc nịch, cùng với vẻ đẹp của tri thức tạo nên một cơn sóng trẻ tuổi mạnh mẽ.
Tô Dương ngồi ăn tối cùng Dylan và Dgon. Trong nhà hàng sang trọng, chỉ có độc một bàn ăn của ba người họ. Người phục vụ đứng xung quanh để chờ sai bảo. Dylan nheo mắt cười với Tô Dương.
- Từ lúc cháu sang đây, giờ chú mới có thời gian ngồi ăn cơm với cháu. Cháu ăn nhiều đi. Đúng là càng lớn càng xinh đẹp.
Dgon gắp vào bát cô một miếng cá hồi. Cô mỉm cười nói với Dylan.
- Cháu xin lỗi chú. Lẽ ra cháu phải tới thăm chú trước, nhưng lúc đó chú không có nhà. Sau đó, hội thảo của cháu cũng ngặt, nên giờ chú cháu mình mới có dịp gặp nhau ạ.
Tiếng Dylan cười ha hả.
- Khéo. Rất khéo. Nào cháu ăn đi.
Gia đình ba người ăn uống vui vẻ. Tất nhiên, đôi mắt sõi đời của Dylan có thể tinh tế phát hiện ra sự bất thường của Dgon dành cho Tô Dương. Tô Dương cũng giải thích lý do vì sao không đến biệt thự của Dgon sắp xếp, cô muốn thuận tiện hơn trong việc đi lại và làm việc theo team work của mình.
Không khí nói chuyện thoải mái làm cho bữa ăn rất ngon. Xe đưa Tô Dương về trước, Dgon và bố mình phải đi đến phủ tổng thống để giải quyết vụ kiện quốc gia. Trên xe, giọng của Dylan trầm mặc vang lên.
- Bố nghĩ, con chỉ nên xem con bé là chị gái. Rào cản tâm lý ở Việt Nam khác với ở Mỹ.
Dgon chỉnh trang lại ống tay áo của mình.
- Để xem con có kiềm chế nổi bản thân mình không nhốt cô ấy lại không đã.
Dylan nghe vậy lại nhớ đến mình đã từng điên rồ nhốt An Kỳ trong lồng sắt. Đó là một sự ám ảnh đối với ông. Ông chỉ bình thản.
- Con hãy để thời gian chứng minh. Nếu con và nó là định mệnh, thì lúc đó ta sẽ không nói gì. Hãy trân trọng nó.
Ai cũng có những suy nghĩ riêng của mình. Chiếc xe dừng lại ở phủ Tổng thống, hàng cảnh vệ đã chờ sẵn bên ngoài. Thư kí tổng thống đã đợi họ từ lâu. Nếu lần này vụ kiện không thành công, chức vụ tổng thống này sẽ bị bãi nhiễm.
Buổi hội thảo kết thúc, tất cả mọi người sẽ có bữa tiệc chia tay. Sau những ngày gắn bó cùng nhau, tình cảm mọi người không còn khoảng cách. Họ cùng nhau nhảy múa, ca hát trong một câu lạc bộ nổi tiếng Royal. Theo như người hướng dẫn có nói, đây là một đặc quyền riêng dành cho sự thành công của hội thảo y học trẻ. Qua hôm nay, tất cả mọi người sẽ trở về nước của họ. Việc gặp lại nhau sẽ rất khó khăn. Câu lạc bộ có tất các dịch vụ thượng đẳng, phòng nghỉ, phòng xông hơi, bể tắm nước nóng nhân tạo. Khu tắm được phân làm hai ngăn, khu dành cho nam và khu dành cho nữ. Tô Dương mặc trên mình bộ đồ tắm màu đỏ, phô ra đường cong quyến rũ cùng làn da trắng noãn. Nam nhìn thấy, cảm giác ngứa ngáy khó chịu trong lòng. Từ lúc xác định quan hệ yêu đương, ngoại trừ nụ hôn cách đây ba tháng trước thì tất cả chỉ dừng lại ở việc nắm tay. Một cậu bạn Mỹ gốc Phi nháy mắt với Nam, nhướng mắt về phía Tô Dương đang vui đùa bên khu nữ. Cậu ta nhúi một gói thuốc bột vào tay Nam.
- Đây là thú vui giữa mình và người yêu. Cô ấy sẽ rất thích.
Nam nuốt một ngụm nước bọt nhìn vào gói thuốc bột. Nam lại nhìn về phía Tô Dương, được ngâm nước nóng, làn da đã trắng lại càng thêm hồng như tiếp thêm động lực cho Nam. Nhân viên phục vụ bê các khay nước hoa quả lên men đến để trên bàn, mời mọi người dùng nước. Nam tiến tới bỏ thuốc vào một ly cao khuất ánh mắt của mọi người. Tô Dương choàng một tấm khăn to, tiến lại khu trung tâm. Nam đưa ly nước tới trước mặt Tô Dương. Cô vui vẻ mỉm cười với Nam và uống một hơi. Giọt nước đọng trên tóc cô nhỏ giọt xuống khuôn mặt nhỏ xinh. Tô Dương ngồi trên ghế dài. Nam xiên một miếng táo đưa cho cô. Cô bạn Wendy huých tay.
- Cậu có bạn trai chăm sóc chu đáo thật.
Tô Dương cười trừ, nhưng vẫn không nói gì. Cô quay sang thấy Nam đang nhìn mình mỉm cười. Đây là cảm giác khác thường của tình yêu sao. Tô Dương tự nghĩ. Đúng lối suy nghĩ của một người chưa có kinh nghiệm yêu đương.
Cảm giác chóng mặt sau một hồi vui chơi và tác dụng của thuốc bắt đầu ngấm. Nam biết cơ hội của mình đã đến. Anh ta ngồi bên cạnh Tô Dương hỏi thăm.
- Cậu bị làm sao thế? Mình đưa cậu về nghỉ nhé.
Tô Dương lắc lắc cái đầu để tan đi cái chóng mặt.
- Ừm. Chắc tại mình mấy hôm nay thức đêm nhiều quá.
Nam quấn chặt chiếc áo choàng tắm cho Tô Dương, đỡ cô đứng dậy tiến về phòng nghỉ ngơi. Nhiều người nhìn thấy Tô Dương như vậy cũng có vẻ mất hứng, nhưng nhanh chóng cuộc vui của họ lại tiếp tục. Những bước đi của Dương siêu vẹo, ngã hẳn vào người Nam. Mùi hương nhẹ nhẹ quanh quẩn khắp người Tô Dương. Cô được di truyền từ mẹ mùi hương đặc biệt này. Nó khiến cho người ngửi cảm thấy tinh thần thoải mái , thư thái. Tô Dương giật mình gọi Nam.
- Mình quên điện thoại chỗ hồ nước nóng rồi. Cậu quay lại lấy hộ mình với.
- Để mình đưa cậu về trước , rồi mình lấy sau nhé.
- Không. Mình sợ bố mẹ mình gọi điện.
Nam đành quay lại chỗ hồ nước nóng để lấy điện thoại cho Tô Dương. Trước khi đi, anh ta đã dặn cô đứng yên tại đây chờ. Tô Dương gật đầu đồng ý. Tô Dương thấy khó chịu trong người, cảm giác nóng nóng khó tả. Cô nghĩ mình nên về phòng để uống một cốc nước lạnh. Đầu nghĩ, chân bước nhưng đường đi lại rẽ theo chiều ngược lại hướng phòng nghỉ. Đây là khu VIP dành cho khách đặc biệt. Một người đàn ông đang ngả lưng dưới hồ. Tấm lưng trần và cơ bắp kia ẩn hiện trong hơi nước. Khung cảnh y hệt như trong giấc mơ. Hình ảnh của Dgon lại xuất hiện. Nụ cười, cử trỉ, hay một cái ngoắc tay cũng có một cảm xúc khác với cô lúc này. Thực tế, đây không phải là dạng thuốc kích dục, nó chỉ giúp con người tạo chút hưng phấn nhỏ, làm cho tình cảm của hai người yêu nhau thêm đậm đà. Điều đó có nghĩa là, trong lòng bạn có ai, hình ảnh người đó sẽ xuất hiện.
Tô Dương vô thức ném chiếc áo choàng xuống đất, bước từng bậc vào hồ. Nghe tiếng động, người đàn ông kia mở mắt. Dgon kinh ngạc khi gặp Tô Dương tại đây, lại còn trong bộ dạng này. Nhìn cô lúc này đẹp kinh động lòng người. Hồ này nhỏ hơn các hồ khác ở đây rất nhiều, nhưng lại là tinh khiết nhất và nhiệt độ ổn định nhất. Không chỉ vậy, độ kín đáo lại rất cao, bảo đảm tính cá nhân của khách VIP. Dgon tiến lại gần đỡ lấy cơ thể của Tô Dương. Cảm xúc ở tay khiến anh bồi hồi. Cơ thể cô rất nóng. Sau mấy ngày vất vả và toàn thắng trên tòa, anh muốn dành thời gian bên Tô Dương. Anh đã can thiệp để bên hội đồng có thể thuê được chỗ này. Anh không muốn trực tiếp ra mặt. Cơ hội, anh cũng muốn ngâm mình để xả hơi sau bao ngày căng thẳng và mệt mỏi. Tô Dương quay sang nhìn người đang ôm mình, muốn đẩy tay ra nhưng khi nhìn thấy là Dgon, cô cười ngây ngô.
- Ô. Sao trong đầu nghĩ đến giờ lại gặp nhỉ. Chẳng lẽ mình bị hoa mắt.
Dgon lo lắng.
- Chị đụng phải thứ gì không sạch sẽ rồi sao.
- Là Dgon à
- Là em. Để em đưa chị về.
- Không về. Chị khó chịu quá. Chị muốn tắm.
Tô Dương liên tục khoát nước lên người. Hơi nước nóng càng làm cho cô khó chịu. Dgon muốn băm vằm kẻ nào gây ra cho cô. Dgon ôm lấy cô muốn kéo cô lên bờ nhưng Tô Dương xô tay, đẩy ngược Dgon lùi về đằng sau, lưng anh chạm đến cạnh hồ. Vòng tay của Dgon vẫn giữ chặt lấy cơ thể cô đỡ chới với. Cả người cô ngả hẳn lên người Dgon.
- Mát quá. Mát quá.
Tô Dương cọ nhiệt trên người Dgon. Anh chỉ mặc độc một quần bơi. Cơ thể trần của anh đỏ ửng, không biết vì hơi nước nóng hay là do ai kia châm lửa trên người. Tiếp xúc da kề da làm cho cả hai thấy thoải mái. Giọng Tô Dương nũng nịu.
- Dgon. Chị khó chịu quá.
Ngực cô phập phồng lên xuống trong làm nước. Cô tìm kiếm thứ gì đó khiến cô giải khát lúc này. Dgon gồng mình chịu đựng.
- Đừng làm thế. Để em đưa chị đi gặp bác sĩ.
Tô Dương co chân lên, bám như bạch tuộc lên eo của Dgon. Anh xoay người lại, đẩy cô vào sát cạnh hồ. Tay anh đỡ đầu cô tránh gây tổn thương. Anh gằn từng tiếng.
- Để em cho chị uống nước.
Nụ hôn ập xuống như trời giáng. Cảm giác thích thú vỡ òa trong cả hai. Một người tiến công, một người tiếp nhận. Chiếc lưỡi hồng nhỏ của Tô Dương cũng đáp lại sự càn quét của Dgon làm hưng phấn của anh lên cao cực điểm. Dgon hôn xuống cổ, rồi xuống ngực của Tô Dương. Anh để lại một dấu ô mai trên cổ cô đánh dấu khẳng định chủ quyền.
- Muốn nữa. Muốn hôn nữa.
Tô Dương xoa tay loạn trên người Dgon. Cô đè người Dgon lại, sự thèm khát và khó chịu bên trong khiến cô tháo hết những thứ vướng víu trên người mình xuống, ngồi hẳn lên người anh. Cô không biết lúc này, mỗi một hành động của cô là sự trí mạng của Dgon. Mắt Dgon đỏ lên.
- Em sợ chị sẽ hối hận.
- Là em chị không hối hận.
Cả hai cơ thể không mảnh vải. Tiếng xúc chân thật nhất của da thịt làm cả hai hưng phấn. 30 cm của Dgon giật giật. Tay của Tô Dương chạm tới, làm Dgon rít lên. Tô Dương kinh hãi.
- To quá.
- Không sao đâu.
Tô Dương run rẩy vuốt ve cái kia. Dgon đỡ bờ mông tròn lẳn của Tô Dương.Người Tô Dương run rẩy ôm chặt lấy Dgon.
- Chị chỉ là của em thôi. Nhưng em sợ khi tỉnh lại chị sẽ hận em.
Anh hôn vào môi cô, nụ hôn nhẹ nhàng. Bập một cái vào gáy ,Tô Dương ngất lịm đi, Dgon ôm trọn cô trong tay bế thằng hướng phòng nghỉ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]