Nói đi là đi, Dgon đi liền một tuần. Anh bận đến nỗi không có thời gian để nghỉ ngơi. Tô Dương cũng tất bật cho những hoạt động của mình. Cô được vinh danh là người có sáng kiến tiến bộ nhất trong buổi hội thảo. Cô đứng trước mọi người thuyết trình về những khúc mắc còn đọng lại trong một số nghiên cứu y học của một vài người đưa ra. Điều này khiến cho ai nấy cũng tâm phục khẩu phục. Chân cô cũng đã khỏi, tuy nhiên Nam luôn bên cạnh cô chăm sóc, tránh cho vết thương ở chân tái lại. Sự quan tâm ân cần đó khiến cho Tô Dương thấy vui vẻ. Cô và Nam cũng tiến triển hơn trong chuyện tình cảm, hai người đã có thể năm tay nhau khi không có ai bên cạnh.
10 h đêm, tiếng chuông điện thoại cắt ngang dòng suy nghĩ. Tô Dương nhìn vào màn hình điện thoại là số của em trai. Tô Dương bấm vào nút nghe nhưng tiếng hồi đáp không phải của Dgon, mà là trợ lý của anh.
- Chị Dương. Chị có thể đến đây không ạ. Anh uống say lắm mà không chịu về.
- Cậu mang anh ấy về.
- Anh ấy không chịu. Chiều mai anh ấy có một buổi làm việc với toà án. Uống như vậy chỉ e là không ổn.
Suy nghĩ một lát, Tô Dương gật đầu đồng ý. Cô gập máy tính lại, khoác thêm áo đi ra ngoài. Xe đón cô đang chờ sẵn ở cổng khách sạn đưa thẳng tới câu lạc bộ Hoàng Gia. Tại khu vực quầy bar VIP, Dgon đang liên tục gọi rượu. Một dãy ly đã xếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-chi-tan-xuong/3749086/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.