Nhan Tịch vội trèo lên bờ hồ với cái chân bị trật đau đớn. Tập tễnh bước đến lấy lấy bộ phục nữ mặc lên, trang phục bình thường đã khó mặc đã đành, còn thêm cái chân đang trật nữa, làm cậu càng phải vất vả gấp đôi mới mặc xong đồ.
Cậu lết cái chân đi nhanh ra ngoài gặp hắn, muốn biết vì sao hắn lại nổi giận vô lý như vậy. Ra khỏi, Thiên Long và cậu liền gặp nhau. Hắn thấy cậu đã liền mặt nhăn mày nhó đi tiếp ra khỏi khu hồ tắm, cậu tập tễnh từng bước đến chỗ hắn.
- Đường Thiên Long! Sao mà đi nhanh thế!? Gặp ma à!? - Cậu trêu tức hắn, bắt hắn nói chuyện cho đàng hoàng.
- Có đệ là ma đấy! - Đúng như kịch bản của cậu, hắn bực bội quay người lại cãi tay đôi với cậu.
Cậu quên khuấy đi lí do chạy ra nói chuyện với hắn, chỉ cười khúc khích rồi tập tễnh bước tới, hắn thấy cậu đột nhiên đi lại khó khăn, lo lắng chạy đến đỡ cậu.
- Chân đệ sao thế? - Hắn lo lắng, hỏi.
- Bị trật. - Cậu nói.
- Nhan Tịch! Bộ đệ không bị thương thì chết à!? Từ lúc quen biết nhau cho đến bây giờ đệ có biết đây là lần thứ mấy đệ bị trật không? Không trật thì lại bị cái khác! Sao mà đệ....
Cậu đột nhiên tựa đầu, dụi dụi đầu vào ngực hắn. Hắn không nói gì nữa, nhẹ nhàng xoa xoa đầu cậu.
- Không mắng nữa? - Cậu ngóc đầu lên hỏi hắn.
- Chân đau không? - Thay vì trả lời, hắn lượn sang chủ đề khác, hỏi cậu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-quan-su/1326246/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.