Vừa dứt lời, hắn liền chỉnh trang lại phục trang rồi bước ra khỏi phòng đi tìm cậu.
- Nhan Tịch. Đệ dám cho ta ăn quả lừa này, để ta tìm thấy đệ xem, ta ăn đệ luôn. - Hắn thầm thì nham hiểm trong miệng.
Hắn chạy đi tìm cậu khắp nơi, cứ mở miệng ra là lại trách mắng Châu Khương sao lại xây phủ rộng quá, không thì lại đi hỏi người qua lại xem có thấy cậu đâu không.
- Nhan Tịch á hả? - Châu Khương hỏi.
- Ừ, ca có thấy đệ ấy không? - Hắn nói.
- Khi nãy có thấy cậu ta đi đến hồ tắm, chắc đang tắm rửa sạch sẽ, hay ngươi cũng đi tắm rửa luôn đi, người toàn là mùi rượu không thôi. Làm ô nhiễm không khí phủ ta. - Châu Khương lấy tay áo bày đặt chế miệng mũi lại, vờ nôn đủ kiểu.
Bắng Cẩn từ đằng xa đang đi tìm Châu Khương, thấy cả hai người đang đứng gần nhau cộng thêm cái dáng vẻ nôn oẹ của hắn nữa nên lại tưởng Thiên Long đang gây sự với hắn, liền chạy nhanh đến đứng chắn giữa hai người.
- Hoàng...hoàng...huynh! Dù gì Châu Khương cũng là một con cờ rất quan trọng để huynh đi giành lại ngôi mà, đừng hở tí là lại động tay động chân chứ! - Cô lớn họng hét với hắn.
- Ai bảo huynh ra tay với huynh ấy? - Thiên Long chẳng hiểu gì sất.
Băng Cẩn chớp chớp mắt nhìn cả hai, ngẩn người ra thắc mắc sao không đánh nhau nữa, làm hoà rồi sao? Thì liền bị Châu Khương nâng cằm lên.
- Ai là con cờ vậy tiểu công chúa? -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-quan-su/1326245/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.