- Thiên Long có vẻ lo cho ngươi quá nhỉ? - Châu Khương sau khi tiễn ba người kia về, vào thư phòng hỏi cậu.
- Huynh ấy chỉ làm quá lên thôi. Cái tên đần đó....
Cậu hai tay chống cằm, mặt nhăn nhó, nghe đến tên hắn thì lại liền muốn mở miệng ra chửi. Châu Khương thấy lạ, chầm chậm ngồi xuống đệm của mình.
- Thiên Long làm gì ngươi giận à? - Hắn hỏi.
- Ta không giận! - Cậu nói lớn.
Cậu nói to đến mức khiến hắn phải giật mình, rơi cả cây bút lông trên tay. Hắn thở dài, cầm cây bút lông lên, quắc mắt nhìn cậu.
- Ngươi! - Hắn chĩa cây bút lông vào người cậu, hít thở thật sâu, nói tiếp. - Đang giận.
- Ta bảo là không....
- Vậy thì đừng có mắng chửi người khác vô lý chứ! - Không chịu nổi nữa, hắn đập cây bút lông lên bàn, bực bội nói.
- Ta có mắng....
- Đừng có cãi! Ayzzzz! Cái tên trời đánh nhà ngươi, cho chừa này, chừa này....
Mỗi lần hắn nói là hắn lại lấy cây bút lông quệt mực lên mặt cậu. Cậu để yên cho hắn quệt đã đời rồi hỏi.
- Trút giận xong chưa?
- Rồi. - Hắn ngừng tay, lấy lại thái độ điềm đạm lúc trước. - Ngươi không lau mặt à?
- Lát đi. Ta cũng quen bị ngươi "trút mực" vào mặt rồi....À không, tính ra thì cũng lâu rồi chúng ta mới gặp nhau nhỉ? - Cậu ngẩn ngơ nhìn lên không trung, hỏi bâng quơ.
- Ừ thì cũng mới 2 năm thôi mà. Nhưng ta hỏi này, 2 năm qua người sống khổ sở lắm sao? Chẳng thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-quan-su/1326247/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.