Bỗng nhiên, hắn phì cười, lấy tay dịu dàng xoa đầu cậu, bảo.
- Đệ như vậy là đang rủa tẩu tẩu tương lai của đệ đấy à?
- Ai bảo đệ đi rủa tẩu tẩu chứ. Vả lại huynh đã lấy tẩu tẩu về đâu, người đó là ai đệ còn chẳng biết. - Nhan Tịch nhăn nhó đỡ tay hắn ra, cãi lại.
- Tẩu tẩu của đệ sẽ là Minh Minh đấy.
- Hả?
Cậu ngơ ngác hỏi lại. Hắn vừa nói gì vậy, tại sao tân hoàng hậu...lại là Kiều Diễu Minh chứ? Dường như....có thứ gì vô hình vừa đâm vào lồng ngực cậu, sao lại nhói đau kì lạ như thế này? Ngỡ ngàng một lúc, lòng rất muốn hỏi hắn tại sao người đó lại là cô ta nhưng....cậu không biết có nên hỏi hay không...., cậu bèn lấy một cái cớ để hỏi.
- Nếu tân hoàng hậu là Kiều Diễu Minh...huynh không nghĩ tới việc Ngôn sẽ nghĩ như thế nào à?
- Ngôn? Không cần. Đệ ấy sẽ ổn thôi, sẽ ổn thôi...
Hắn nói một cách mơ hồ, làm cậu càng lo hơn cho cảm xúc của Ngôn. Hắn lén nhìn xuống cậu, rồi giả vờ ho khụ khụ rồi bảo
- Đệ... không còn thắc mắc gì nữa à?
Nhìn mãi vẫn chẳng thấy cậu có động thái gì, hắn dịu dàng lấy tay xoa xoa đầu cậu, ân cần hỏi.
- Sao vậy? Huynh đang hỏi đệ đó.
Giật mình, cậu sầm mặt lắc đầu rồi thoát khỏi bàn tay của hắn, chạy tới mở cửa Lưu Ly Viện. Vừa mở cửa, cậu đã hiểu tại sao hắn lại đưa cậu đến đây. Trước mắt cậu bây giờ đang là cả một bầu trời có mơ cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-quan-su/1326234/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.