Cậu đẩy Thiên Long xa ra, quay mặt đi, không dám nhìn thẳng vào mắt hắn. Thiên Long bị đẩy ra liền cảm thấy khó chịu, tiến tới lấy tay bóp hai bên má cậu, giữ cho mặt cậu không quay sang hướng khác nữa.
Mặc cho hắn có giữ lấy mặt mình, cậu vẫn lì lợm nhìn sang chỗ khác, hắn thì làm sao mà khiến cho mắt cậu đứng yên đối với mắt hắn được chứ, cố tình lớn giọng dọa cậu.
- Đệ không còn nghe lời ta nữa đúng không? Được, vậy ta đi về cung, nộp mạng cho hoàng hậu với Nhị ca. Đệ tưởng ta sợ à, có khi ta không còn nữa đệ lại cảm thấy thoải mái hơn....
- Huynh nói bậy bạ gì vậy!!!
Kích động trước lời nói của hắn, mũi cậu bắt đầu đỏ dần lên, nắm chặt lấy cổ áo hắn. Mắt cũng dần dần đỏ hoe lên, lắp ba lắp bắp nói.
- Huynh bớt trẻ con đi được không? Huynh có từng nghĩ nếu làm như vậy thì đệ sẽ không cảm thấy hối hận, áy náy, nhớ huynh đến hết cuộc đời này à!!
Mắt rưng rưng, nước mắt cũng đã hứng đầy nước mắt chỉ chờ đến lúc cậu đổ lệ thôi. Nhận ra hậu quả của lời mình nói càng lúc càng bị xé ra to hơn, hắn liền nắm chặt lấy hai tay cậu, nhẹ nhàng gỡ tay cậu ra khỏi cổ áo mình, rồi ôm chặt cậu vào lòng.
- Thôi thôi. Là huynh không tốt với đệ rồi. Do ta ép đệ nói, do ta trẻ con. Thôi thôi, đừng khóc đừng khóc...
- Điên! Ai lại đi tốn nước mắt vì tên điên như huynh chứ! - Cậu đấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-quan-su/1326235/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.