Ấn tượng đầu tiên của cô về họ là hiền lành, trông ai cũng cao, bác gái có nụ cười dịu dàng. Bà nhìn cô trìu mến rồi lại hết lời khen ngợi cô. Bà nhẹ nhàng lên tiếng:
- Chào anh chị\, chào con Tuệ An. Mọi người vào trong ngồi đi.
Mẹ của anh xin phép ra ngoài gọi điện thoại cho anh.
- Con làm sai vậy hả\, con đã hứa với ba mẹ như nào? Bây giờ là 7h rồi còn không thấy mặt mũi con đâu?
- Con đang chạy xe đến. Con có chút việc bận\, mẹ yên tâm. Con không có trốn đâu.
- Con có biết con đến muộn giống như con không coi trọng ba mẹ con bé không hả?
- Mẹ…Con đang đến đây. Một lần nữa xin mẹ hãy hiểu và thông cảm cho công việc của con.
Buổi chiều, tập đoàn có cuộc họp khẩn cấp, anh trở về nhà lúc 6h30 nhưng ba mẹ anh đã đi từ lúc nào rồi, anh tắm rửa sạch sẽ, dù sao cũng phải đoàng hoàng trong buổi gặp mặt đầu tiên. Anh không quan tâm cô gái cùng mình xem mắt hôm nay là ai, nhưng mẹ anh lại khen ngợi hết lời. Anh mặc một bộ vest màu đen. Tóc vuốt keo trông vô
cùng bảnh bao. Hoàng Cẩn Nam là một kiểu đàn ông trưởng thành, lịch lãm. Đến 7h30, anh đã có mặt tại nhà hàng. Anh đẩy cánh cửa bước vào, cất giọng nói:
- Con xin lỗi ba mẹ hai bên. Công ty có việc đột xuất nên con đến muộn. Ba mẹ thông cảm cho công việc của con.
- Không sao\, cả nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-danh-cho-em/2890618/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.