Dùng bữa xong thì anh xin phép đưa cô về biệt thự riêng. Cuộc sống hôn nhân không tình yêu ấy tưởng chừng sẽ ngột ngạt, sẽ khiến con người ta cô đơn, buồn tủi nhưng với cô và anh thì lại khác, những gì anh từng hứa với cô anh đều làm được, điều đó làm cô cảm thấy an toàn khi chung sống cùng anh, cũng dần dần quen thuộc với cuộc sống có anh bên cạnh. Cô cũng đi học nấu ăn, hai người cũng dần bỏ qua những khoảng cách. Tuy không ai nói ai nhưng trong lòng vẫn luôn dành một vị trí cho đối phương.
Hôm nay cũng như thường lệ, anh đưa cô đến công ty rồi trở về tập đoàn để làm việc. Đến khoảng tầm đầu giờ chiều thì anh nhận được tin nhắn bảo cô sẽ đi khảo sát rồi trở về nhà luôn, anh không cần phải đến đón cô. Tuy nhiên, trên đường trở về nhà, cô bị dính mưa, cả người ướt sũng. Cô vội vàng lấy quần áo đi tắm rồi quay lại giường quấn mền cho ấm nhưng cô lại ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Hoàng Cẩn Nam trở về thì thấy nhà tối thui, còn cô đang co ro nằm trên giường thì vội vàng bước đến. Anh sờ trán cô thì phát hiện cô sốt rồi.
- Tuệ An…
- Hửm. Anh về lúc nào thế?
- Sao em không đợi tôi đón em về\, để bị dính mưa. Em sốt rồi.
Cô mê man không nghe anh nói gì. Anh xuống bếp nấu ít cháo cho cô rồi đem lên phòng nhẹ giọng cất giọng gọi:
- Tuệ An\, ngồi dậy ăn chút cháo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-danh-cho-em/2890606/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.