“Đúng vậy, nhưng người như anh rể, thường không nhận dạng được người phụ nữ xuất hiện bên anh ta, cho dù là nhớ, cũng không nhớ rõ mặt, nhìn không rõ dung mạo, anh ta cũng có cách phân biệt, ví dụ như Lâm Tri Hiểu, người phụ nữ xuất hiện bên cạnh Thích Thịnh Thiên, nhất định chính là Lâm Tri Hiểu, trước đây còn có Diệp Mộ Yên, ôm An An, chính là cô ta.” Bùi Nhã Phán hoàn toàn thoát khỏi sự cầm cố của anh, từ từ bò lên trên, “Tối nay, chúng ta ngủ thế nào?”
An Quân Huyền nhìn lưng cô, “Em muốn ngủ thế nào? Em ở trên?”
Cô lúc nãy chẳng phải từ chối anh sao?
Lại còn nói đùa!
Bùi Nhã Phán nhìn ly rượu đã nát vụn, không thể uống rồi.
“Em về đây ngồi xe có chút mệt, em ngủ phòng khách, không làm phiền anh.” CÔ quấn 1 tấm khăn tắm, đu ra.
Thực ra cô đến hồ bơi tìm anh ta như thế, là do nhớ anh!
Nhưng lúc nãy, cô không hiểu sao mình lại từ chối anh.
Lúc trước không yêu anh thì không tư chối.
“Cảnh Thần Hạo là người em không thể có được, nhưng em có thể tìm người đàn ông khác, anh sẽ không nói gì.” Giọng An Quân Huyền vang lên phía sau cô.
Tìm người đàn ông khác, sẽ không nói gì?
Ý là chẳng phải nói cái màng trinh của cô là đi vá lại sao?
“Được!” Hành lý cô đã để ở khách sạn, không lấy, xem ra là 1 lựa chọn không tồi.
An Quân Huyền nhìn cô rời đi, rồi nhìn ly rượu đã bể náy, anh từ từ đi ra ngoài.
Không nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657659/chuong-727.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.