Phì, dùng nhà vệ sinh để so sánh Âu Dương Lập cũng không sai, anh ta cũng là người như vậy.
“Đừng để tôi nói lần 2!” Liêu Vi trầm mặt, sau cô có 3 vệ sĩ cao to, 1 người cũng có thể bắt được Hòa Miêu, đừng nói 3.
“Cô ta! Cô tìm cô ta!” Hòa Miêu đột nhiên chỉ Bùi Nhiễm Nhiễm, “Cô ta, anh Âu Dương không cần tôi đều vì cô ta, anh Âu Dương thay tình đổi dạ thích cô ta rồi!”
Đây có được tính là đứng coi cũng trúng đạn?
Liêu Vi liếc nhìn Bùi Nhiễm Nhiễm 1 cái, “Cô nói chuyện cũng phải suy nghĩ chứ, người vừa già vừa xấu này, Âu Dương sẽ thích? Anh ta thích nhất loại học sinh, mới không hứng thú với cô ta.”
“Âu Dương phu nhân quả nhiên tinh mắt, không bằng bây giờ đưa cô ta đi!” Bùi Nhiễm Nhiễm đi về trước mấy bước, cô không muốn vô tội bị thương.
“Thật đó, cô phải tin tôi, đừng để bộ dạng bây giờ của cô ta lừa, trên thực tế rất biết cách mê hoặc người! Nếu không phải cô ta, tôi sẽ bị như bây giờ sao!” Hòa Miêu đã đổ toàn bộ tội cho Bùi Nhiễm Nhiễm.
“Miêu Miêu, em nói bậy gì đó!” Hòa Thảo cũng nghe không nổi nữa, sao em có thể tùy ý vu oan người khác.
Nhưng tâm trạng Hòa Miêu kích động vậy, khiến cho Liêu Vi lần nữa đánh giá cô, thậm chí nhìn cô từng bước đi qua, tiếng cao gót rất chói tai trong chỗ chụp hình im lặng.
“Âu Dương phu nhân thấy trên người tôi chỗ nào giống học sinh? Không lẽ khẩu vị Âu Dương tổng kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657040/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.