“Không thể!” Cảnh Thần Hạo trực tiếp đi về phía Bùi Nhiễm Nhiễm, hoàn toàn không quan tâm lời cầu xin chưa nói xong của Hòa Thảo, “Làm chuyện của cô!”
Hòa Thảo nhìn cửa, đến tiếng của họ cũng không nghe được nữa, chắc đã đi xa.
Sao đây?
Chắc không sao đâu?
Cô nhìn Cảnh Thần Hạo và Bùi Nhiễm Nhiễm 1 cái, lòng biết bản thân không thể khiến họ giúp, vẫn quay về tiếp tục chụp hình.
Bùi Nhiễm Nhiễm không muốn tiếp xúc nhiều với Cảnh Thần Hạo, quay người muốn đi, lại bị anh chặn đường.
“Lúc nãy vừa giải vây cho cô, 1 câu cảm ơn cũng không có, đây là giáo dưỡng của cô?” Cảnh Thần Hạo tùy ý đứng bên cô, nhưng không chú ý đến cô.
Đây cũng coi là giải vây? Kinh nghiệm phong phú chỉ gì? Sinh con kinh nghiệm phong phú?
Miệng không có câu tốt lành!
“Cảm ơn Cảnh tổng giải vây, tôi bận, không thưởng thức cùng Cảnh tổng.” Cô quay người, đi ra sau lưng anh.
Khâu Tịch thây vậy, di chuyển theo bước chân Cảnh Thần Hạo, không ngờ ở đây thấy anh, ở đây lại không người, quả thật là trời tạo cơ hội tốt.
Cô vẫn chưa đến gần, môi mỏng của Cảnh Thần Hạo động đậy, nhả ra 1 chữ, “Cút!”
Giọng Cảnh Thần Hạo không lớn không nhỏ, thậm chí không nghe ra tức giận, nhưng cũng không có chút cảm xúc trong đó.
Như quỷ vậy, cô lập tức chạy xa.
Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn Hòa Thảo không tập trung trước ống kính, không kiên nhẫn xua tay, “Tất cả nghỉ nửa tiếng.”
- ----------- --------------
Hòa Miêu như bong bóng xì hơi, lưng thẳng lập tức cong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657041/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.