“Vậy em đừng đi bậy, chị còn lâu mới xong việc.” Hòa Thảo dặn 1 câu, liền tiếp tục chụp hình, lúc đi không yên lòng quay nhìn cô 1 cái.
Bùi Nhiễm Nhiễm và Khâu Tịch đứng yên ở bên, 2 người như buổi chụp hình phía trước, vì Hòa Miêu ở đây, cô cứ cảm thấy có cảm giác không yên lòng.
“Tổ trương, Hòa Miêu đó là tình nhân của Âu Dương Lập, tốt nhất vẫn kêu cô ta rời khỏi đây.” Đây là buổi chụp hình của Cảnh thị, nếu Hòa Miêu nói Âu Dương Lập biết, kế hoạch cực khổ của cô, không phải bị người khác coi lén rồi sao.
“Nếu cô ta đến thăm người, tôi dẫn cô ấy vào, tôi có thể trực tiếp đuổi đi sao?” Khâu Tịch không di chuyển ánh mắt nhìn Hòa Thảo, trong lòng lại di chuyển liên tục.
“Họp báo cũng rất quan trọng.” Bùi Nhiễm Nhiễm tùy hứng nói 1 câu, quay người nhìn Hòa Miêu đang ngồi nhàn nhã.
Cô vẫn không cho bản thân là người ngoài, rốt cuộc gia đình như thế nào mới giáo dục được người như thế?
“Hòa tiểu thư, lời tôi nói là để trang trí sao? Tai cô để trang trí sao, nghe không hiểu tiếng người nói?” Cô đi đến đứng trước mặt cô ta, lúc cô làm việc luôn nghiêm túc, tuyệt không để phát sinh chuyển ngoài ý muốn, loại sai lầm hạ cấp nhất này được.
“Cô nói chuyện chú ý chút, đừng nghĩ Cảnh tổng chống lưng thì muốn làm gì làm!” Hòa Miêu tức giận đứng dậy, khẽ ngẩng đầu nhìn cô, “Cô biết tôi là người thế nào!”
“Cho nên càng phải để cô rời khỏi.” Cô đưa tay chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657039/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.