Sau khi cả nhà hắn đã đi hết,cậu một mình ở nhà, cậu lúc này mới dám vào phòng kho xem lại những tấm ảnh hắn vứt trong này
Vừa bước vào thì đập vào mắt cậu đã là tấm ảnh cưới của cả hai, cậu buồn bã đẩy xe lăn tiến lại gần.Tay cậu bất giác chạm vào tấm ảnh
-"Nếu lúc đó,em không biết anh, nếu lúc đó,ta không quen nhau thì tốt biết bao anh nhỉ?"
Cậu bật khóc, cậu muốn buông hắn bây giờ cũng chẳng thể được nữa .Cậu cảm thấy tội lỗi vì lúc mới yêu hắn cậu còn rất nhiều tình cảm với anh, nếu cậu không ân hận chuyện đấy thì giờ cũng chẳng tủi nhục ở đây
Nhưng nếu không chịu nhục nhã để sống ở đây thì cậu đi đâu được? Gia đình chối bỏ, không có nổi tấm bằng tốt nghiệp,thậm chí với cái chân què quặt này cậu cũng chẳng thể làm việc gì hiệu quả
Từ thiếu gia nhà giàu thành một tên ở đợ chỉ sau 2 tháng, cậu cười chua xót,cậu đang cười cho cái số phận c.h.ó tha của mình
-"Sao tôi không thể như những người bạn khác? Không thể được làm chính mình cơ chứ?"Cậu bật khóc,nước mắt hai hàng rơi lã chã xuống sàn
Ánh mặt trời len lỏi qua những vết nứt trên tường chiếu rọi vào đôi mắt đen láy của cậu,đôi mắt chất chứa bao nỗi buồn tủi,bao trắc trở, bao nhiêu nỗi sầu nơi đáy lòng của cậu thanh niên ở tuổi 25 không có sự nghiệp ổn định
Nắng chiếu vào thân thể của cậu nhìn đáng thương vô cùng, xương của cậu đã lòi ra vì gầy quá, bọng mắt cậu đỏ, hai mắt cậu mờ dần đi
Trong lúc cậu đang nhìn tấm ảnh cưới thì mảnh kính của tấm ảnh chợt vỡ ra, nó rơi thẳng xuống đất, cậu đúng lúc ngước lên
-"Á! Chuyện gì vậy!?"
Những mảnh kính cùng nhau rơi xuống,cậu nhanh chóng đẩy xe lăn ra ngoài chạy thoát, những mảnh kính vỡ rơi xuống đất bắn đầy sàn
Cậu dừng lại trước cửa rồi quay lại, tấm ảnh cưới như trái tim của cậu mà rơi vỡ nát, trước mắt cậu, tấm ảnh cưới rơi xuống, tấm kính rơi xuống trước chân cậu
Mắt cậu dán chặt vào hình phản chiếu của mình trên miếng kính, mắt cậu mở to,sớm đã đỏ hoe vì khóc
-"Ngoại hình của tôi,sao vậy?"
"Đêm trăng chiếu xuống mặt nước
Thiếu niên 16 đứng ngắm cảnh hồ
Mặt trăng chợt rơi xuống mặt nước
Đôi mắt thơ ngây chẳng còn mở
Cậu nằm lại nơi đáy hồ mong ước
Chàng thanh niên ngạc nhiên ú ớ
Hoa hôm nay cũng bỗng sớm nở
Cậu thiếu niên mãi không sống nữa
Chàng thanh niên ân hận muôn kiếp
Mong kiếp sau ta lại duyên vợ chồng
Muôn kiếp sau,anh lại là chồng
Muôn kiếp sau,em lại là vợ
Tình chúng mình mãi như đóá bằng lăng"
Khúc hát của cậu vang lên giữa căn biệt thự to lớn, làng xóm náo nức bỗng chốc trở nên yên tĩnh. Tiếng hát của cậu cứ nhẹ nhàng mà thanh cao, tiếng đàn của cậu như đánh thức biển cả
Những con cá heo vui vẻ nhảy tung tăng trên mặt nước, bãi biển hôm nay bao người náo nức nô đùa. Cậu thì chỉ có thể ngồi đó, một mình cảm nhận nhạc của mình
Sao ông trời lại lấy đi tất cả của cậu vậy chứ, ước mơ làm một bác sĩ giờ cũng chẳng thể thực hiện nữa, ước mơ làm nhạc sĩ thì cũng chẳng thành được vì cậu không có tiền
Chỉ còn có thể ôm chặt cây đàn,hằng ngày ấp ủ mong ước nhỏ nhắn và mãi mãi bị chôn chân ở thành phố Khúc
Diệp này
Khi nào cậu mới sống đúng đây, bao giờ cậu mới được là chính minh thêm một lần nữa.Chắc chỉ khi cuộc đời này dừng lại
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]