Sau khi cả nhà hắn đã đi hết,cậu một mình ở nhà, cậu lúc này mới dám vào phòng kho xem lại những tấm ảnh hắn vứt trong này
Vừa bước vào thì đập vào mắt cậu đã là tấm ảnh cưới của cả hai, cậu buồn bã đẩy xe lăn tiến lại gần.Tay cậu bất giác chạm vào tấm ảnh
-"Nếu lúc đó,em không biết anh, nếu lúc đó,ta không quen nhau thì tốt biết bao anh nhỉ?"
Cậu bật khóc, cậu muốn buông hắn bây giờ cũng chẳng thể được nữa .Cậu cảm thấy tội lỗi vì lúc mới yêu hắn cậu còn rất nhiều tình cảm với anh, nếu cậu không ân hận chuyện đấy thì giờ cũng chẳng tủi nhục ở đây
Nhưng nếu không chịu nhục nhã để sống ở đây thì cậu đi đâu được? Gia đình chối bỏ, không có nổi tấm bằng tốt nghiệp,thậm chí với cái chân què quặt này cậu cũng chẳng thể làm việc gì hiệu quả
Từ thiếu gia nhà giàu thành một tên ở đợ chỉ sau 2 tháng, cậu cười chua xót,cậu đang cười cho cái số phận c.h.ó tha của mình
-"Sao tôi không thể như những người bạn khác? Không thể được làm chính mình cơ chứ?"Cậu bật khóc,nước mắt hai hàng rơi lã chã xuống sàn
Ánh mặt trời len lỏi qua những vết nứt trên tường chiếu rọi vào đôi mắt đen láy của cậu,đôi mắt chất chứa bao nỗi buồn tủi,bao trắc trở, bao nhiêu nỗi sầu nơi đáy lòng của cậu thanh niên ở tuổi 25 không có sự nghiệp ổn định
Nắng chiếu vào thân thể của cậu nhìn đáng thương vô cùng, xương của cậu đã lòi ra vì gầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sua-bien/3744826/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.